ZingTruyen.Asia

12 Chòm Sao ➵ Thịnh Thế Trung Ca.

Chương 28. Đại loạn Hiên Hải

ardsann

Chương 28 Đại loạn Hiên Hải.

Duệ Song Tử phe phẩy quạt trước mặt, lại ngoảnh đầu nhìn về phía Hàm phủ. Đoán chừng một trận sóng gió khôn lường. Từ rất lâu đã nghe qua Hàm Song Ngư là một nữ nhân mình đầy gai nhọn. Tính cách quật cường. Suốt ngày theo chân Kham Bảo Bình, hẳn cũng chẳng phải loại tầm thường gì cho cam. Lại nói tới ban nãy vẻ mặt của nàng, có vẻ như đều hiện rõ ba chữ không đồng ý lên hết rồi.

Chàng bước vào bên trong cỗ xe ngựa, nơi Vạn Cự Giải đang ngồi thưởng trà một cách điềm đạm.

"Trà cho ngươi dùng à."

"Nghĩa huynh." Nàng nhấn mạnh, lại nói tiếp: "Còn phân biệt nữa sao, có xem muội là nghĩa muội không, hay nói huynh chưa quen."

Chàng bèn tặc lưỡi. Xem thái độ của nàng kìa, quả thật đáo để hết sức. Nhưng ít ra thì chàng mới có cảm giác được là bản thân vào những lúc nàng như thế. Từ khi hiểu rõ đại cục, gồng gánh cả gia tộc, mang trong mình đại nghiệp lớn; chàng chưa bao giờ trở về là chàng của những ngày xưa cũ.

Cự Giải, nàng là duy nhất, là nữ nhân luôn cùng chàng vượt qua mọi gian nan. Từng có lúc chàng hoài nghi bản thân, liệu có phải người chàng thật sự hướng đến là nàng hay không. Bởi vì quá cô đơn và tuyệt vọng, mà khi ấy bàn tay của nàng là ấm áp, vậy nên một kẻ rơi vào bước đường cùng như chàng, cố níu giữ bàn tay đó.

Nhưng hơn ai hết Duệ Song Tử biết rõ, trong tim chàng vẫn luôn có hình bóng của một người. Dù chàng có quên nàng ta bao nhiêu lần, nhưng đến một lúc nào đó khi trái tim chàng trống vắng, mà mộng cũ lại cứ kéo về, người đầu tiên chàng nghĩ đến thay vì là Vạn Cự Giải, thế mà lại chỉ là nàng ta.

Nàng là hiện tại, sớm chiều chưa dứt. Nàng ta là quá khứ, mộng cũ chưa tàn. Lòng chàng đau như cắt, thâm tâm giữ nỗi băn khoăn.

"Nhân lúc trọng điểm này rời khỏi kinh thành, người thấy ổn sao?"

"Nhưng hôm nay là ngày ấy, vậy nên dù có thế nào đi chăng nữa, ta cũng không thiết muốn nghĩ tới."

Cự Giải trầm ngâm.

Đã bao nhiêu lâu kể từ năm thiên thu đó. Lần đầu tiên gặp Duệ Song Tử là khi nàng vừa hay biết Duệ Tướng quân đã nhận lại đứa con ngoài giá thú. Vậy là khắp cả Duệ Thành ca tụng Tướng quân biết yêu thương con. Buồn cười thay, vị công tử ấy hệt như kẻ vô cảm.

Nàng chẳng qua cũng chỉ là tiểu cô nương lẽo đẽo sau lưng lão bà, đặt chân đến Duệ Tướng phủ. Và rồi vô tình chạm mặt chàng trong mái đình sau hậu viện đầy hoa.

Bên cạnh chàng có một cô nương khác, vẻ ngoài nhí nhảnh lại lanh chanh. Mặc dầu nếu tiếp xúc sẽ thấy nàng ta cũng hay càu nhàu nữa, nhưng tuyệt nhiên là người trọng nghĩa khí. Tên của nàng ta, là Giản Xử Nữ. Nàng chưa bao giờ quên được giây phút đó. Hình ảnh của nàng ta in sâu vào trong tâm trí nàng, một cô nương có nét đẹp riêng, khí chất riêng. Từ lâu đã định sẵn là người có thể bay cao.

Cạnh nàng ta là vị ăn mặc quyền quý. Gương mặt không có nổi chút thiện cảm nào. Kẻ này cực kỳ độc mồm. Mỗi lần phát ngôn ngu ngốc liền bị nàng ta đánh túi bụi hoa lá cành. Chàng ta, là Kham Ma Kết.

Thoạt nghe qua toàn những chiếc tên có luồng khí cường đại, mặc dù hiện tại họ cũng đã rất dữ dội rồi. Chỉ có điều đã không còn như năm đó nữa, có thể mặc sức tung hoành ngang dọc mà không phải bận tâm bất cứ điều gì. Thời gian lúc nào cũng tuyệt tình cướp mất những niềm vui nhỏ nhặt mà đơn thuần đó. Để khi ngoảnh đầu, liền nhận ra bản thân đã từng thế ấy.

Sau biến cố thiên thu, Kham Ma Kết không bao giờ trở lại Duệ Thành. Mà, Giản Xử Nữ cũng sẽ chẳng quay về. Duệ Song Tử đứng giữa ranh giới, vô tình ngả giấc về phía bóng tối ngập tràn.

Thoáng chốc đã rời kinh thành, cỗ xe ngựa thẳng tiến đến một vùng đất có biển xanh bao la. Từng cái thuyền lớn mà lộng lẫy của bọn quan lại, đến mấy cái be bé của cư dân chốn này. Tất cả đều tạo nên một không khí nhộn nhịp vốn đã trở thành đặc trưng của Hiên Hải.

Thuở xưa từ khi Trung Ca chỉ đơn giản là một tiểu quốc nhỏ, cư dân đa phần đều là ngư dân. Hiên Hải là vùng đất gắn liền với biển, gắn liền với ngư dân, gắn liền với thế hệ Trung Ca sau này. Từng có lần ghé ngang nơi ấy, mãi về sau lại là một chốn gợi nên vài ký ức buồn.

Cứ mỗi dịp thiên thu trong niên, Duệ Song Tử đều đến Hiên Hải. Và người đi cùng chàng, luôn là nàng.

Thiên thu triều Trung Ca thứ năm, đại loạn xảy ra tại Hiên Hải. Bọn hải tặc hoành hành, cướp bóc và bóc lột. Nam nhân thì giết bỏ, có tên lại cúi đầu chịu làm tay sai. Nữ nhân thì cưỡng bức, từ nhi nữ nhà lành cho đến người đã có phu quân, hay thậm chí là những góa phụ một tấm thân tàn nuôi con khôn lớn. Dân chúng... oán thán.

Đương độ ấy, bốn kẻ luôn sát cánh cùng nhau đã lưu lạc tới Hiên Hải.

Duệ Thành bị đánh chiếm. Để bảo toàn tính mạng cho huyết thống hoàng tộc là Kham Ma Kết. Song Tử được Duệ Tướng quân giao cho trọng trách nặng nề. Dẫu là vậy đi nữa, vào thời trẻ dại đó, họ xem đấy là một chuyến lưu lạc đầu đời. Cảm giác thích thú, niềm vui hằn sâu nơi khóe miệng, nhưng tấn bi kịch sau đó, liền không dám hồi tưởng lại bao giờ nữa. Khốc liệt!

"Đến rồi."

Vạn Cự Giải kéo tấm màn che, ánh sáng của nắng khẽ hắt vào. Hiên Hải dưới triều đại thứ sáu cuối cùng cũng bình yên, nhộn nhịp và tươi vui như lúc mới đầu. Chỉ là những chuyện trước đây, chẳng thể quay lại. Một hồi ức đáng nhớ, nhưng lại cũng đáng buồn. Mãi là vết thương, càng là nỗi day dứt.

「san - 08.01.22」

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia