ZingTruyen.Info

[12 chòm sao] Tâm Linh Quyển 2

Chương 76: Bí Cảnh Quỷ Môn

__Silver__


Trời trở về chiều.

Hoàng hôn trong bí cảnh có màu đỏ hơn bình thường, bầu trời như là mặt nước loang lổ máu.

Song Ngư dựng một chiếc lều tạm bằng cây cọ để phòng trời mưa, dùng bẹ cọ khô trải xuống đất làm chỗ ngủ.

Rừng cọ này là nơi an toàn nhất anh từng đi qua, tuy có hơi nhiều rắn.

"Lý Song Ngư, ngươi... rốt cuộc... Làm sao mà tăng tiến nhanh như vậy?" Sát Linh cảnh giác hỏi.

"Sao cô lại hỏi thế?" Song Ngư vẫn chăm chú vào việc chuẩn bị chỗ ngủ. Trời đã tối đen, anh có thể ngủ đất nhưng Cự Giải không thể.

Trong ánh lửa bập bùng, hai mắt Hồng Y sáng lên như mãnh thú.

"Lần gần nhất ngươi chuyển linh lực cho ta bảo vệ chủ nhân là cách đây chưa đầy một tháng, ngươi còn nhớ không?"

"Tôi đã phải bế quan hồi sức. Sao vậy? Cô thấy linh lực của tôi có vấn đề gì à?" Song Ngư cẩn thận đặt Cự Giải lên thảm bẹ cọ, chỉnh lại áo khoác đắp trên người cô ấy.

"Ta thấy ngươi mạnh lên quá nhiều. Kể cả là Khí Nhân cũng không thể tiến bộ nhanh như vậy. Ngươi đã cung cấp linh lực cho ta 5 giờ đồng hồ và ngươi không hề bị đuối sức." Sát Linh nhìn chằm chằm vào anh, cảnh giác từng động tác. Chỉ cần anh làm ra hành động đáng ngờ, sẽ lao tới cắt cổ anh.

Thực lòng mà nói, cô không chắc phần thắng của mình là bao nhiêu, bởi năng lượng cô sử dụng đang được Lý Song Ngư cung cấp.

"Tôi có nguồn linh lực dồi dào, để cô ở dạng này thêm một thời gian nữa cũng không phải chuyện khó. Hồng Y, cô đã gặp qua Khí Nhân rồi ư?" Song Ngư vẫn không nhìn Hồng Y mà tập trung xem xét tình trạng của Cự Giải.

Anh đã dùng linh lực cầm hơi cho cô suốt từ trong Vườn Đào.

"Ta đã là "linh" rất lâu rồi, trước cả khi Quỷ Vương tới Nhân Giới. Không chỉ Khí Nhân, Khí Linh, Thần hay Quỷ Vương cũng đều gặp qua vài lần. Ngươi nghĩ một Sát Linh bình thường có thể thực sự giết thần không? Ta làm được đấy." Sát Linh thản nhiên nói.

"Tôi đã gặp qua không ít Sát Linh, nhưng không linh nào có sát khí nặng như cô." Song Ngư vẫn bình thản. Sát Linh giết quỷ diệt thần vốn là lời trong truyền thuyết. Chưa một ai dám dùng nó để diệt thần cả. Mà kể cả có dám, Song Ngư đoán là chỉ xoá bỏ vị thần đó ở Nhân Giới, chứ không thể thực sự xoá bỏ thần đó ở mọi Giới.

Thần thực sự ở một giới cao hơn nhân loại. Họ có thể tác động lên chúng ta nhưng chúng ta không thể tác động lên họ. Nếu có, cũng chỉ có thể tác động tới một "tồn tại" của họ ở thế giới của chúng ta. Mất đi "tồn tại" này, thần không biến mất.

Có lẽ một vị thần sẽ thực sự chết nếu đụng độ một vị thần khác hoặc một sự tồn tại nào đó ngang với họ.

Thần thực sự rất quyền năng. Đó là lí do con người luôn mong muốn tu luyện để phi thăng Thần Giới.

"Đấy là đương nhiên. Ta không phải công chúa Nhân Giới như chủ nhân vẫn nghĩ." Hồng Y hiếm khi cười. "Chủ nhân may mắn lắm mới được ta chọn."

"Bảo Bình, cái người mang cô từ hầm mộ lên, nói rằng anh ta định đưa cô cho tôi đấy." Bây giờ Song Ngư mới nhìn Sát Linh Hồng Y.

"Ta có một lời hứa với Thần trưởng quản Không-Thời Gian, rằng sẽ bảo vệ truyền nhân của Ngài ấy. Dù có qua bao nhiêu thời gian, ta cũng sẽ tới tay chủ nhân thôi." Nụ cười của Sát Linh có chút kì dị. "Ta nói với ngươi những lời này là bởi vì ta cảm nhận được mong muốn bảo vệ chủ nhân của ngươi. Lý Song Ngư, dù ta có trở thành vũ khí trong tay ngươi, thì ngươi cũng sẽ dùng ta làm vật phòng thân cho chủ nhân thôi."

Song Ngư bật cười: "Cô biết nhiều thật đấy!"

Hồng Y nheo mắt, đầy thần bí nói: "Ta còn biết tu vi của ngươi đến đâu. Không biết ngươi đã làm cách nào. Nhưng cẩn thận một chút, bên trên mà biết sẽ không vui đâu."

"Người phàm yếu ớt như tôi thì không lọt vào mắt các vị bên trên đâu. " Song Ngư đưa tay thu lại Hồng Y. Thanh đoản đao lạnh buốt nằm trong tay anh, ánh đỏ từ từ giảm xuống.

"Cất rồi nhé!" Song Ngư lắc lắc Hồng Y, nói với kẻ đang núp sau cây cọ.

Bóng Tuyết trong dạng hổ trắng chầm chậm bước đến. Nó ngồi phịch xuống gần đống lửa, tiện móng vuốt đâm chết một con rắn độc bò ngang qua.

"Cái thứ đó lúc nào cũng nhăm nhe đâm ta. Cùng một mục tiêu sao lại thế chứ?" Bóng Tuyết càm ràm. Hồng Y rất là ghét nó, sát khí lúc nãy cũng là để khè nó đây mà.

Hồng Y đột ngột sáng lên.

Bóng Tuyết chồm dậy, lùi mấy bước.

Song Ngư vội kìm hãm Sát Linh lại.

"Ngươi cũng là thần, tại sao lại sợ một linh?" Anh tò mò hỏi.

"Tiểu thần như ta đương nhiên phải sợ rồi. Chỉ có đại thần tiên mới không sợ cái thứ chỉ biết giết chóc đấy." Bóng Tuyết nói xong thì biến thành dạng người.

Thần Lạp Hộ trong bộ bạch y sáng chói khẽ phe phẩy quạt. Nụ cười như có như không bị phiến quạt che đi.

"Tội nghiệp cháu gái tôi! Cậu rõ ràng đủ khả năng đưa cháu tôi ra ngoài mà không làm, để nó phải đau đớn."

Song Ngư tức đến bật cười: "Còn ngài thì sao? Thừa khả năng nhưng đứng trơ mắt nhìn cháu gái bị người ta xé hồn, kéo phách."

"Ta có lí do của ta. Ngươi cũng biết thần tiên không tự dưng đụng tới chuyện của người phàm." Lạp Hộ phe phẩy quạt, vẫn cười ngâm ngâm.

"Ngài cũng biết tôi có lí do. Gây ra động tĩnh lớn ai sẽ dọn dẹp nào?" Song Ngư nhún vai. Nói chuyện với Lạp Hộ, có tức cũng phải nhịn. "Không phải ngài đến để đón bọn tôi à?"

"Đến làm bác tài đây~" Lạp Hộ thở dài, phẩy quạt một cái.

Cánh cổng hình tròn lấp lánh bảy sắc xuất hiện. Song Ngư hình như đã quen, nhanh chóng bế Cự Giải qua đó.

"Làm thần tiện lợi ghê!"

Tiểu Đào từ đâu xuất hiện, cảm thán nói.

Lạp Hộ đảo mắt, chán chường bảo: "Giống con mèo nào đấy có túi thần kì thôi."

"Ngài cũng là mèo mà. Mèo tuyệt thật đấy!" Tiểu Đào chạy vòng quanh Lạp Hộ, vô cùng thích thú khi được ngắm nghía vị thần quen mặt.

"Mèo không ăn đào. Ngươi mang cho nhiều thế làm gì?"

Tiểu Đào vẫn vui vẻ: "Nhờ ngài chuyển cho anh đẹp trai Song Ngư và bạn gái của anh ấy nhé! Ngài không có phần đâu ạ!"

"Đúng là đồ con nít ranh!" Lạp Hộ không giấu nổi bản tính "Bóng Tuyết" của mình, vô cùng chán ghét cầm giỏ đào.

"Ngươi bỏ thói yêu đương nhăng nhít, lo mà tu thành thần đi. Ta thấy cái thằng nhãi ở cạnh ngươi không tốt đâu."

Nói rồi chẳng thèm nhìn Tiểu Đào thêm một lần, Lạp Hộ bước qua cánh cổng.

Cánh cổng biến mất như chưa từng xuất hiện.

____-------_____-------_____------_____-------

Nắng chiếu xuống hành lang dài, bóng những chiếc cột bê tông kéo dài trên mặt đất.

Thần Nông mang theo hộp cơm, chậm rãi đi qua.

Phía sau anh ta là Xử Nữ và Ma Kết. Hai người họ âm trầm như thể quỷ sai đi bắt linh hồn.

"Tại sao không đợi đến khi có thể sử dụng nhuần nhuyễn năng lực của Cự Giải chứ? Ngươi quá vội vàng rồi đấy, thủ lĩnh ạ." Xử Nữ cau có nói.

"Công chúa, vẫn đề này chúng ta đã nói xong rồi." Thần Nông xoay người lại, khuôn mặt lạnh lùng: "Nếu người muốn rút lui thì được thôi. Ma Kết sẽ làm việc đó một mình."

"Ngươi điên à?" Xử Nữ bước lên, chắn trước Ma Kết, khuôn mặt hiếm khi để lộ vẻ dữ tợn.

"Người đang coi thường năng lực của Ma Kết sao?" Thần Nông lạnh tanh hỏi.

Thấy Xử Nữ bối rối, vẻ hung giữ giảm đi, anh ta nói tiếp: "Không phải tự dưng tôi trở thành thủ lĩnh của mọi người. Nếu không thể tin tưởng thì hãy nghe lời. Đây là vì lợi ích của thú nhân chúng ta."

"Vì lợi ích của thú nhân? Việc giúp Lý Song Ngư thành Khí Nhân chẳng phải là lấy đá đập chân mình sao?" Xử Nữ vẫn chưa chịu khoan nhượng.

Thần Nông liếc qua Ma Kết, ý bảo anh hay giải thích lại cho Xử Nữ. Hắn thật sự không hiểu vì sao phải giải thích việc này tới hai lần với một người thông minh như công chúa. Cơm mang cho Bạch Hổ sẽ nguội vì chuyện nhỏ nhặt này mất!

"Thưa công chúa, ngoài thần ra, chỉ có Khí Nhân mới có thể tùy ý mở cổng tới các Giới. Chúng ta vẫn chưa nắm chắc năng lực của Nguyễn Cự Giải. Nếu vài năm nữa phát hiện ra năng lực của cô ta không thể mở cổng không thời gian, khả năng giành chiến thắng của chúng ta sẽ giảm đi. Vì vậy, có một Khí Nhân trong tay là điều tốt hơn cả."

"Nhưng chúng ta đâu thể kiểm soát một Khí Nhân? Hiện tại, nếu cố gắng đánh bại Lý Song Ngư, chúng ta cũng sẽ chịu thiệt hại không nhỏ. Đợi đến khi anh ta thành Khí Nhân, chẳng phải sẽ vô cùng khó khăn ư?" Xử Nữ đưa ra quan điểm.

"Tôi không biết người đã làm gì trong cuộc họp. Nhưng để mất tập trung đến mức này, mong người kiểm điểm lại thái độ của mình!" Thần Nông nói xong thì đi ngay. Anh ta sợ cơm sẽ nguội mất.

Công chúa thường không nghe lời, nhưng chỉ cần Ma Kết lên tiếng, thái độ của nàng sẽ thay đổi. Hắn đã ở cùng họ một khoảng thời gian đủ để nhận thấy, và đôi khi là lợi dụng điều ấy.

Ma Kết không phụ lòng thủ lĩnh, thành công khiến công chúa hiểu ra vấn đề. Hoặc là nói, vai diễn của hai người họ thành công mỹ mãn.

Dù việc đẩy nhanh quá trình biến Lý Song Ngư thành Khí Nhân là chuyện tốt với nhà họ Lý, thì với trâch nhiệm của một đồng minh, họ nên báo trước cho Lý Thiên Yết và câu cho bên ấy thêm một chút thời gian.

Vấn đề là chỉ có Xử Nữ và Ma Kết nghĩ việc này tốt. Thiên Yết không mong em trai mình trở thành Khí Nhân. Hoặc là nói, hiện tại thì chưa được. Dù hai vị thần mà họ biết không hề phủ nhận khả năng kéo dài tuổi thọ cho Khí Nhân, thì việc đó vẫn được xếp vào loại bất khả thi.

"Làm sao mà tên thú nhân ấy dám chắc có thể tìm được Khí Linh nhỉ?" Nhân Mã có rất nhiều câu hỏi khi nghe tin tình báo từ Xử Nữ. Đây chỉ là một trong số đó.

Bảo Bình vừa sắp xếp đồ đạc vào balo vừa trả lời: "Chẳng phải Khí Linh biến mất trong khoảng thời gian thú nhân tới Nhân Giới ư? Có nhiều khả năng bọn chúng đã giở trò gì đó với Khí Linh."

"Ý anh là giống trong mấy bộ phim, chia ra thành các mảnh rồi dấu đi à?" Sư Tử cũng chuẩn bị hành lí, nhưng gọn nhẹ hơn Bảo Bình một chút.

"Anh có xem phim à? Tôi thấy bất ngờ đấy!" Bảo Bình kinh ngạc.

"Ở cạnh Nhân Mã thì thể loại nào chẳng được nghe qua." Thiên Yết đáp thay cho Sư Tử.

"Thế có đúng là bị chia thành từng mảnh rồi không ạ?" Nhân Mã tò mò.

Bảo Bình- người có khả năng nhìn thấy năng lượng tiềm ẩn- gật đầu. "Anh có nhìn thấy vài mảnh đấy mấy đứa, nhưng không biết cách thu hồi."

"Vậy mà bao lâu nay anh cứ dấu. Tệ thật!" Nhân Mã lắc đầu chê bai. "Kim Ngưu ở cạnh thú nhân lâu như vậy, liệu có mảnh nào trên người không?"

"Không có. Anh không dấu. Thiên Yết cũng biết." Bảo Bình nói. "Thiên Yết biết người mang mảnh Khí Linh lớn nhất là ai rồi đúng không?"

"Đoán thôi." Thiên Yết nhún vai, đổi đề tài: "Vừa rồi có tin báo Song Ngư đã cứu được Cự Giải ở Bí cảnh Quỷ Môn, họ đang trên đường tới Trạm Dịch gặp Phán Quan. Song Ngư đã đi qua một phần bí cảnh, có để lại kí hiệu, mọi người nhớ chú ý. Sức một người không thể tìm hiểu toàn bộ nơi đó trong thời gian ngắn như vậy được, cho nên mọi người đừng trông chờ nhiều."

"Kim Ngưu sẽ đi cùng nhóm vào bí cảnh. Trần Linh Lan ở lại với chị, chúng ta có một ủy thác cần hoàn thành. Nhân Mã thì chị sẽ nhờ Song Hùng ghi tên vào nhóm của họ Lý bên ngoài bí cảnh. Đây là thay đổi lần cuối. Mọi người có ý kiến gì không?"

"Cự Giải có ổn không ạ?" Kim Ngưu giơ tay hỏi.

"Câu hỏi này không liên quan đến vấn đề chúng ta đang nói đến. Nhưng để mọi người an tâm thì chị khẳng định là Cự Giải an toàn."

"Có thể chốt lại mục tiêu khi vào bí cảnh không?" Câu hỏi này có vẻ không hợp với một người nghe qua đã nhớ như Sư Tử, nhưng đúng là do anh ấy đặt ra.

"Được." Thiên Yết nghiêm túc. "Mục đích chính của chúng ta khi vào bí cảnh là tìm hiểu xem nhà họ Lê có phải là một phe khác hay không. Nếu có thì hoi đã chuẩn bị những gì, liên kết với ai, tổ chức như thế nào,... Để lên kế hoạch ứng phó."

"Nếu không thì sao?" Sư Tử lại hỏi.

"Nếu không thì nhớ đem bảo vật nào đó có giá trị về. Thiên Ngư chúng ta không có chuyện làm ăn lỗ vốn!" Thiên Yết nhún vai.

"Đúng là bộ não ham tiền của chúng ta!" Sư Tử vỗ tay. "Thời gian trước khi đi chúng ta được tự do không? Tôi muốn đi uống bia."

"Em cũng muốn!" Nhân Mã hồ hởi. "Kim Ngưu cũng muốn."

"Có thể gọi gà rán không ạ? Mực nướng, nem chua, bánh đa nữa, được không ạ?" Thần Sông bám vào Bảo Bình. Chỉ có nhắc tới ăn uống thần này mới dùng giọng ngoan ngoãn để nói chuyện.

"Được. Mọi người cứ đi đi, nhớ đừng quá chén! Năm giờ sáng ngày mai xe sẽ tới đón tại cổng vào khu đô thị."

Thiên Yết quay sang Linh Lan: "Em ở lại. Uỷ thác của chúng ta khá nhiều, không dư thời gian ăn nhậu, chị sẽ đãi em vào dịp khác."

"Em có nghe Nhân Mã nhắc tới ủy thác bên phía bộ công an. Là án mạng ạ." Linh Lan thuần thục pha trà rót nước.

Chị Yết giữ cô ở lại thay vì Kim Ngưu một phần do không muốn Kim Ngưu trạm trán thú nhân, phần còn lại có lẽ do độ khó của ủy thác.

Vẫn chưa biết khi nào Song Ngư và Cự Giải trở lại, hay tình trạng hiện tại của bọn họ ra sao. Nhóm vào bí cảnh Quỷ Môn cũng không an toàn, càng sớm chi viện cho họ càng tốt. Nhưng chị Yết không thể phân thân, tình trạng sức khoẻ của chị ấy cũng chưa thật sự tốt. Áp lực của người đứng đầu  lúc nào cũng nặng nề!

"Tập trung nào!" Thiên Yết để một tập hồ sơ xuống bàn. "Em đọc hồ sơ này đi!"

Linh Lan cầm hồ sơ lên, không khỏi bất ngờ về cái tên ghi trên đó.

---------------------------------------------------

Hình như chạy hai truyện một lúc có hơi căng thật ...




Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info