ZingTruyen.Com

12 Chom Sao Tam Linh Quyen 2


Dù không năng động nhưng mình vẫn hoạt động ạ! Đừng bỏ rơi mình 🥺

Thân,

Silver.

_____-----_____-----_____-----_____-----_____

Thiên Yết cho xe lùi vào vị trí đỗ. Đèn xe vừa tắt, phía trước xuất hiện một bóng người.

Kim Ngưu ở hàng ghế sau đột nhiên khóc nức nở.

Thiên Yết xoa mi tâm, cơn đau đầu qua đi, chị xuống xe, vòng sang phía đối diện mở cửa cho Kim Ngưu.

Bóng người ngập ngừng một lát, quyết định cất tiếng hỏi: "Có ai bị thương không ạ?"

Trả lời anh là cái nhìn kì lạ của Thiên Yết và tiếng gọi kèm theo tiếng khóc của Kim Ngưu.

"Song Ngư ơi!"

Cô thốt lên, nước mắt rơi lã chã.

Kim Ngưu chưa bao giờ khóc, ít nhất là Song Ngư nghĩ thế. Một cô gái với trí năng không toàn vẹn thường chỉ biết cười và làm mặt ngốc nghếch đang khóc. Giống như là điềm báo cho một việc rất tồi tệ vậy.

Song Ngư đột nhiên thấy sốt ruột. Một phần vì anh không muốn thấy con gái khóc, một phần vì sự bất an.

"Làm sao vậy?" Anh tiến lại gần, đặt tay lên vai Kim Ngưu.

Mùi khét lẹt xộc vào khoang mũi. Song Ngư lập tức nhìn vào trong xe, hàng ghế sau trống trơn.

Kim Ngưu khóc lớn.

Song Ngư bị tiếng khóc làm cho luống cuống tay chân. Với một kẻ được coi là trải đời như anh, việc này thật tệ!

Nhưng đấy chưa phải điều tệ nhất.

Thiên Yết âm trầm ôm hũ gốm nhỏ. Hũ gốm màu nâu xám, nắp phủ vải đỏ, trên tấm vải dán một lá hoàng phù.

Một ý nghĩ chợt loé lên trong đầu Song Ngư. Nó như một quả bom rơi vào vùng tâm trí sâu như biển của anh, phút chốc dậy lên cột nước lớn. Tung toé.

"Cự Giải đi cùng con gà kia rồi ạ?"

Song Ngư khó chịu hỏi, nhưng thâm tâm lại mong cô ấy đi cùng tên kia, hoặc là bất cứ ai, chỉ cần không phải ở... Trong cái thứ trên tay chị Yết.

Thiên Yết thở dài, lắc đầu.

"Cự Giải... đánh với Thần Nông... Hức... Hức... Sau đó... Hức..sau đó... Hức... Bị hắn... Bị hắn... Hu hu hu." Kim Ngưu nói giữa những tiếng nức nở.

"Bị làm sao?" Sắc mặt Song Ngư trầm xuống.

"Bị... Bị..." Kim Ngưu nhìn sang chị Yết, chờ đợi sự chấp thuận. Thấy Thiên Yết lặng lẽ gật đầu cô mới dám nói: "Bị moi tim đi rồi."

Một khoảng lặng ập tới.

Kim Ngưu ngừng khóc, đến sụt sùi cũng không, cô không dám. Sắc mặt Song Ngư kém tới nỗi chẳng ngán một ai như chị Yết cũng phải e dè.

Anh đặt hai ngón tay lên tấm vải phủ trên hũ gốm, nhìn chằm chằm một hồi.

Chỗ Thiên Yết đỗ xe bị hỏng đèn. Chị cố tình chọn vị trí này, nơi mà camera an ninh và ánh sáng không chiếu tới, là nơi chẳng ai trong toà nhà này lui lại.

Trong bóng tối ấy, mắt Song Ngư sáng lên kì dị, giống như hoả lam, nhìn lạnh mà nóng.

Hai con ngươi đầy áp bức hướng vào Thiên Yết. Chị rũ mắt tránh đi.

"Chị lừa em." Không phải một câu hỏi, Song Ngư đang khẳng định. "Chị lừa cả Kim Ngưu."

Thiên Yết ôm hũ gốm, xoay đi. Ngón tay Song Ngư dừng giữa khoảng không.

"Chị không lừa ai, là mọi người tự nghĩ." Thiên Yết nhún vai. Phải thừa nhận rằng khí thế Song Ngư lớn đến mức chị không dám đối mặt trực diện. Mới qua bảy ngày, vậy mà em của chị đã đạt đến cảnh giới mới...

"Cự Giải đang ở đâu?" Song Ngư hỏi, không dùng kính ngữ.

Thiên Yết lắc đầu. "Chị không biết. Vì việc này chị mới quay về văn phòng bàn bạc với mọi người."

Nếu như biết Cự Giải ở đâu, Thiên Yết đã tới thẳng đó cướp người về.

"Khoan đã!" Kim Ngưu xen vào. "Nói vậy là Cự Giải chưa chết ạ? Chính mắt em nhìn thấy... Vậy trong hũ này là ai ạ?"

"Chị biết em có nhiều thắc mắc. Nhưng hỏi từ từ thôi." Thiên Yết ra hiệu cho mọi người đi lên. "Lên văn phòng chị sẽ giải thích."

__________-----------__________-----------

"Làm giả cả "linh" ư?" Bảo Bình đập bàn đứng dậy. Không phải là phản đối gì, anh chỉ hơi bị bất ngờ.

"Quả thực đó là Sát Linh giả." Huyết Linh ở dạng người khẳng định. "Hàng giả này làm rất giống thật, nếu không phải là một linh hoặc một pháp sư ở trình độ tạo ra linh thì không thể phát hiện được. Những thú nhân kia chắc hẳn không nhận ra."

Kim Ngưu uất ức hỏi: "Tại sao biết là giả mà cậu không nói cho tôi?"

"Cô Thiên Yết không nói, tôi không dám nói." Huyết Linh thành thật trả lời.

Tất cả ánh mắt đổ dồn về Thiên Yết, người đang ung dung uống trà.

Chị đặt tách trà xuống, không giải thích mà hỏi: "Đã ai qua xem phòng ở lúc trước của Bạch Hổ chưa?"

"Em xem qua rồi. Có tác động bên ngoài khiến kết giới bị vô hiệu. Bùa chú trên người Bạch Hổ thì em không chắc lắm, nhưng mới bảy ngày đã suy yếu đến mức cô ấy tự thoát được thì khá kì lạ." Trong các cuộc họp, Song Ngư thường là người kém tập trung nhất, điển hình là việc luôn chơi game. Nhưng hôm nay anh không hề chạm tới điện thoại. Vẻ nghiêm túc đến lạ lùng này làm cho các thành viên khác có chút không quen. Cứ như là sự việc phía trước vô cùng nghiêm trọng.

Tất nhiên là nghiêm trọng. Một thành viên của họ đang mất tích cơ mà...

"Chị cũng đoán có người giúp cô ta." Thiên Yết lại bưng tách trà lên, nhấp một ngụm. Chị kể lại những gì Bạch Long nói với mình, rằng Thú Nhân đã đổi kế hoạch.

"Đó là lý do chị không nói với Kim Ngưu về Cự Giải giả. Nếu như người phe mình cũng tin, thì thú nhân kia chắc chắn tin. Có được năng lực trong tay, hẳn bọn chúng sẽ chuẩn bị cho việc mở cổng không - thời gian." Thiên Yết nhìn những người trong phòng, chậm rãi giải thích. "Khi đã chuẩn bị tất cả rồi mới phát hiện thứ tiên quyết nhất bị đánh tráo thì sẽ như thế nào? Chị tin rằng đó là lúc-."

"Em biết chị có tính toán. Nhưng việc quan trọng nhất bây giờ là cứu Cự Giải ạ." Song Ngư cắt lời Thiên Yết.

Đây không phải lần đầu Song Ngư nhảy vào họng chị Yết, nhưng là lần đầu chị Yết không chửi um lên.

Chị cầm một nắm mảnh vỡ, ném cho Song Ngư.

Những mảnh vỡ lớn nhỏ khác nhau, lấp lánh như đá quý được Song Ngư tóm gọn, không sót mảnh nào.

Anh đăm chiêu nhìn vật trong tay. Thứ quý giá đến từ Thần Giới có thể bị làm cho vỡ vụn ư?

"Chị đoán đây là thứ em và Cự Giải nhận được từ Trạm Dịch*. Trông có vẻ không phải là vật của Nhân Giới." Thiên Yết vậy mà vẫn giữ một mảnh trong tay. Chị đưa nó cho Bảo Bình. "Dù chỉ là mảnh vỡ nhưng vẫn mang năng lượng cao. Thứ này bị vỡ lúc Cự Giải giả bắt đầu xuất huyết, nhưng không một thú nhân nào để ý. Xem ra họ không biết nó là một pháp bảo. Thứ này có tác dụng gì vậy?" Câu hỏi là dành cho Song Ngư.

"Đây là vòng tay Bích Thủy làm từ ngọc tại Thần Giới ạ. Bóng Tuyết, à không, Thần Lạp Hộ nói rằng nó hỗ trợ sử dụng thần lực và tăng cường khả năng hồi phục cơ thể của người sử dụng. Với vòng tay này, Cự Giải có thể sử dụng thần lực thường xuyên hơn, ở một ngưỡng cho phép ạ."

(Trạm Dịch = trạm dịch giữa Địa Phủ và Nhân Giới)

"Nói vậy là kẻ bắt cóc Cự Giải biết về pháp bảo này nên cố tình chuyển nó cho Cự Giải giả. Một là để đánh lừa chúng ta, hai là để Cự Giải không có khả năng phản kháng." Thiên Yết gõ gõ vào mặt bàn. "Dựa vào những manh mối ấy, mọi người có phán đoán gì không?"

"Chẳng phải mọi manh mối đều hướng đến Quỷ Vương ư? Phe hắn hiểu rõ về kết giới và bùa chú, giúp Bạch Hổ thoát ra không phải là chuyện khó làm. Sau đó bắt cóc Cự Giải, thay bằng người giả mạo, vừa đánh lừa chúng ta, vừa đánh lừa thú nhân. Quỷ Vương hẳn rõ về pháp bảo hơn chúng ta, chiếc vòng tay kia càng làm tôi nghi ngờ hắn." Sư Tử đưa ra ý kiến.

"Như thế chẳng phải là quá dễ đoán ạ?" Nhân Mã vẫn đang tập trung làm gì đó nhưng vẫn ngó lên phản đối ý kiến của Sư Tử. "Em cho rằng không phải Quỷ Vương. Đã là Quỷ Vương, sao có thể lộ liễu vậy ạ?"

"Hắn không lộ liễu." Sư Tử đáp trả. "Nếu chúng ta không có Huyết Linh xác nhận Sát Linh kia là giả, và Song Ngư đủ trình độ để có thể lần được dấu vết quỷ khí mờ nhạt, thì chắc chắn mọi mũi tên đều hướng về phe thú nhân."

"Em đồng ý với ý kiến của Nhân Mã ạ." Kim Ngưu lên tiếng.

"Em có thể nói lý do không?" Sư Tử khoanh tay, anh thật sự muốn biết vì sao hai cô gái nghĩ như vậy.

"Dạ." Kim Ngưu trịnh trọng đứng dậy. Bảo Bình có cảm giác đang làm giảng vqiên trong một tiết thuyết trình của những sinh viên năng động, ưa phản biện.

"Lí do thứ nhất Nhân Mã đã nói rồi ạ. Quỷ Vương không thể nào là một kẻ dễ đoán như vậy.

Thứ hai, chúng ta vẫn chưa thể loại phe thú nhân ra khỏi danh sách tình nghi. Có thể chúng đã biết được nơi chúng ta giữ Bạch Hổ và thuê pháp sư tự do phá kết giới, giải bùa chú. Pháp sư tự do cũng có rất nhiều người giỏi, ngay cả việc tạo ra linh, chỉ cần có tiền họ sẽ làm.

Thứ ba, thú nhân đang nằm trong ban lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Moonlight. Lần trước chúng ta đã phá thành công một cơ sở nhân bản thú nhân vô tính và phát hiện một loạt thiết bị tối tân. Việc tạo một Cự Giải giả từ DNA của cô ấy không khó. Mà việc thu thập DNA của Cự Giải, Thần Nông có vô số cơ hội.

Chúng lừa chúng ta rằng Cự Giải đã chết bằng cách cướp trái tim của cô ấy. Bạch Long nói rằng đó là phương pháp đánh cắp năng lực, khiến chúng ta nghĩ rằng Thần Nông không hề biết Cự Giải đó là giả. Mọi nghi ngờ lúc này đều đổ dồn lên phe thứ ba, Quỷ Vương.

Đó là tất cả suy đoán của em ạ."

"Rất logic!" Sư Tử khen. Kim Ngưu chưa kịp mừng thầm, anh đã đặt vấn đề ngay: "Nhưng. Cự Giải giả và Sát Linh giả làm sao có được uy lực phá kết giới tự thân của thú nhân, ở đây là Bạch Hổ. Anh có nghe Bảo Bình nói qua, dù không có nhiều hiểu biết về kết giới, nhưng kết giới tự thân của thú nhân rất mạnh. Cự Giải thật chưa chắc đã phá được, Cự Giải giả có thể sao? Còn là một người nhân bản?"

Kim Ngưu nhìn Nhân Mã bằng ánh mắt cầu cứu. Họ chỉ đang đưa ra ý kiến chủ quan, chị Yết bảo nghĩ ra gì thì nói nấy, nhưng sao mà áp lực quá!

Nhân Mã nhận được tín hiệu cầu cứu, bèn quay sang chị Yết, nhưng đáp lại cô chị chỉ làm khẩu hình "cố lên".

Ngay lúc bế tắc ấy, anh Bình xông vào cứu họ như vị hoàng tử dũng cảm cứu công chúa khỏi con rồng đáng sợ.

"Trước tiên anh có lời khen cho Kim Ngưu. Sự nhanh nhạy của em khiến anh có lòng tin lắm đấy!

Theo giả thuyết Kim Ngưu đưa ra thì thú nhân là phe lên kế hoạch, không khó để điều chỉnh độ mạnh yếu của kết giới hay là lực đánh ra mà vẫn giữ được sự mãn nhãn. Chẳng phải trong phim ảnh người ta cũng toàn dùng đạo cụ giả à. Nhìn vẫn như thật đấy thôi."

"Anh nghĩ là thú nhân làm?" Sư Tử nhìn Bảo Bình bằng ánh mắt nhìn kẻ ngốc. Bảo Bình chỉ nhún vai, cười.

"Tôi rất muốn nghe ý kiến của anh đấy, ông bạn." Sư Tử nói.

Bảo Bình cầm mảnh vỡ của vòng Bích Thủy lên, giơ nó lên cao. Ánh sáng chiếu vào mảnh ngọc màu lục bảo bán trong suốt, chiếu xuống mặt anh vệt sáng mờ.

"Không một pháp sư tự do nào muốn dây vào rắc rối với Thiên Ngư đâu." Bảo Bình đấy ý vị nói. "Kể cả có, thấy thứ này họ cũng sẽ chuồn ngay. Pháp bảo từ Thần Giới không thể tự nhiên xuất hiện tại Nhân Giới. Đụng vào nó cũng là đụng tới vị thần mang nó tới. Chiếc vòng tinh xảo thế này, hẳn không phải đồ của một vị mới thăng thành thần có đâu."

"Vậy là cậu đồng ý với quan điểm của tôi à?" Sư Tử lúc nay mới dịu xuống.

"Không." Bảo Bình lập tức đáp. "Tại sao chúng ta chỉ nghĩ đến thú nhân hay Quỷ Vương? Vẫn còn rất nhiều kẻ ngoài kia cơ mà."

"Anh nghĩ đến kẻ nào?" Thiên Yết hỏi

"Một thế lực hiểu rõ về kết giới và bùa chú, không ngại sử dụng quỷ hay cấm thuật, đặc biệt là biết về Quỷ Vương, Thú Nhân và cả chúng ta." Bảo Bình đáp.

"Nghe cứ như một trong Ngũ đại gia tộc ấy ạ." Nhân Mã nói.

Linh Lan bấy giờ mới lên tiếng: "Nếu mà không ngại dùng cấm thuật và quỷ thì chỉ có họ Trần bọn em và họ Lê ở phía Nam."

"Nhắc mới nhớ, hình như có mỗi họ Lê là không cử người tới Thiên Ngư."

"Ông nội chị bảo mấy năm nay họ tập trung bảo vệ lối vào bí cảnh Quỷ Môn nên hiếm khi tham gia việc của Ngũ đại gia tộc." Thiên Yết nhớ lại cuộc gọi với ông nội lúc các họ khác cử người gia nhập Thiên Ngư. Đó là lần hiếm hoi người ông nội hồ ly già của cô khen mà không kèm theo mấy lời ẩn ý.

Nói cho cùng, việc một nhóm pháp sư trẻ được Ngũ đại gia tộc công nhận, hơn thế, gửi người tới giúp đỡ, là một vinh dự lớn đến nhường nào? Ông Lý Song Lâm tự hào cũng là đương nhiên.

"Quả thật là có việc ấy ạ." Linh Lan xác nhận thông tin chị Yết vừa nói. "Mấy đứa em thân thiết của em ở trong đấy nói là chúng thường xuyên được cử đến giúp đỡ họ Lê. Tình hình bí cảnh Quỷ Môn không được tốt. Nhiều pháp sư trẻ bị thương, số ít xui xẻo hơn thì tàn phế hoặc bỏ mạng."

"Ừ. Lần trước Song Hùng nói qua với chị tình hình ở đấy, hỏi Thiên Ngư có muốn tham gia không. Nghe bảo pháp sư tự do được hỗ trợ khá nhiều, còn được giữ những vật phẩm tìm được trong bí cảnh. Nhưng chị từ chối."

"Thiên Yết từ chối một cơ hội kiếm lời như vậy thật sự lạ đấy!" Sư Tử ghé tai Bảo Bình nói, nhưng âm lượng đủ cho tất cả mọi người nghe.

"Kiếm lời? Anh không nghe Linh Lan nói có người thiệt mạng à? Cũng phải, anh không chuyên khoa tai - mũi - họng. Bác sĩ nên đi gặp bác sĩ chuyên khoa nhé!" Thiên Yết rất đanh đá nó

"Cảm ơn, tôi không điếc." Sư Tử vẫn giữ vẻ mặt thiếu đánh, hỏi Bảo Bình: "Chẳng phải pháp sư các cậu là nghề nghiệp có độ nguy hiểm cao à? Chết người không phải hiển nhiên ư?"

"Dĩ nhiên là nguy hiểm." Bảo Bình luôn nhiệt tình với những câu hỏi. "Nhưng pháp sư trẻ mới vào nghề sẽ không được phép vào bí cảnh. Bí cảnh Quỷ Môn là nơi nguy hiểm, ban đầu nhà họ Lê tổ chức phong toả và nghiên cứu nó bằng cách lập ra các nhóm pháp sư, đứng đầu là pháp sư cấp cao. Rất hiếm trường hợp người đứng đầu không bảo toàn được tính mạng cho thành viên, bởi nhiệm vụ của họ không phải là đối đầu với những vật nguy hiểm trong đấy. Họ chỉ làm vậy khi bị tấn công hoặc những thứ nguy hiểm muốn thoát khỏi kết giới. Cho nên việc liên tiếp có  pháp sư trẻ bỏ mạng rất là bất thường. "

"Ngũ đại gia tộc không làm gì ư? Nói mới nhớ, tôi chưa từng nghe trưởng bối trong nhà nói về bí cảnh Quỷ Môn. Trong đó có gì vậy?"

"Ngũ đại gia tộc cũng có những luật riêng. Và việc buộc tội ai đó đều cần bằng chứng. Các nhà tự bảo vệ người của mình thôi." Bảo Bình nhún vai. "Nghe nói họ Nguyễn hỗ trợ y tế, cậu không nghe nói gì luôn à?"

Sư Tử lắc đầu.

Thiên Yết gật gù: "Trưởng bối của các anh, không hổ là trụ cột nước nhà, quyết định thật sáng suốt. Đám họ Lê kia có được Thiết Nhân, không biết sẽ gây nên sóng gió gì."

"Nghe cô nói thì có vẻ nhà họ Lê rất đáng ghét nhỉ?" Sư Tử cảm thấy tò mò về dòng họ được cả bốn họ khác vừa không ưa, vừa dè chừng này.

"Không phải tất cả họ, chỉ một phần thôi. Ở đâu chẳng có người tốt, người xấu." Thiên Yết cười cười, nhấp một ngụm trà.

  Sư Tử lại quay sang hỏi Bảo Bình: "Bên trong bí cảnh Quỷ Môn có những gì? Tại sao nó lại nguy hiểm? Có bằng bí cảnh tại núi Thanh Long của nhà họ Lý không?"

Một loạt câu hỏi được đưa ra. Bảo Bình đã quen với việc giải đáp, bắt đầu trả lời:

"Chưa có ai biết hết về bí cảnh cả. Nhưng theo những gì chúng ta biết được đến nay, bên trong bí cảnh Quỷ Môn là những yêu thú do các vị thần quản thúc vào khoảng thời gian các giới chưa được phân tách. Phần không gian này đáng ra phải thuộc Thần Giới nhưng không hiểu sao bị tách ra.

Cửa vào bí cảnh xuất hiện sau một trận động đất. Khác với bí cảnh ở nhà họ Lý, bí cảnh Quỷ Môn mở quanh năm. Quái thú ở đó đều rất mạnh và luôn có xu hướng tràn vào Nhân Giới.

Bởi vì nằm trong địa phận nhà họ Lê nên nhà họ Lê có trách nhiệm trông coi bí cảnh này." Bảo Bình dừng một lát, vẻ mặt có chút nghiêm trọng: "Nhưng phần nguy hiểm nhất của bí cảnh có lẽ đến từ những kẻ trông coi nó."

Mọi ánh mắt đổ dồn về Bảo Bình. Bỗng có tiếng nói cắt ngang: "Song Ngư vừa dịch chuyển tức thời hả? Ôi trời! Sao làm được hay vậy?"

Thần Sông ôm hộp kem vừa lấy trong tủ lạnh ra, tròn mắt hỏi.

Những người khác lúc này cũng ngớ người ra. Song Ngư vừa ngồi ở sofa đã biến mất rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com