ZingTruyen.Asia

[12 chòm sao] Tâm Linh Quyển 2

Chương 56

__Silver__


Xử Nữ ngồi bó gối trên ghế bành, khuôn mặt trắng nhợt, ngay cả đôi môi thường ngày đỏ hồng cũng không còn huyết sắc. Đôi mắt mệt mỏi dừng trên người đối diện một hồi lâu.

Ma Kết đã quen với việc bị cô ấy nhìn chằm chằm, không cảm thấy khó chịu mà còn có chút hưởng thụ. Anh đưa tay chạm vào mặt cô, khẽ hỏi: "Công chúa thấy trong người thế nào rồi?"

Xử Nữ dụi mặt vào lòng bàn tay anh. Mặt Xử Nữ rất lạnh, tay Ma Kết lại ấm, cô thật muốn giữ như thế này mãi.

"Người đau ở đâu ạ?" Không nhận được câu trả lời, Ma Kết lại hỏi, dịu dàng hơn.

"Rất mệt. Nhưng không đau." Bởi vì rất lâu không nói chuyện, giọng Xử Nữ khàn khàn.

Ma Kết thở phào. Vẫn để Xử Nữ dụi vào bàn tay mình.

Hình dạng thật của Xử Nữ là đầu người, thân rồng, để hoá thân thành rồng không khó, thú nhân có thể hoán đổi giữa ba hình dạng: thú nhân, nhân, thú. Nhưng để sử dụng sức mạnh của một thần thú như rồng thì Xử Nữ chưa đủ khả năng. Ở Thú Nhân Giới cũng chỉ có nhà vua làm được việc ấy. Cho nên đụng phải Trần Linh Lan trong hình dạng rồng, Xử Nữ vô cùng lo lắng.

Tuy chưa có thông tin về pháp sư lạ mặt này, nhưng thấy nàng ta triệu hồi hai thức thần giống với Âm Sai là biết nàng ta không tầm thường. Xử Nữ ở trên không trung, hoảng loạn kiếm tìm Ma Kết, vùng vẫy chống lại Linh Lan, cuối cùng đành đánh liều dùng tới kết giới sấm sét. Kết giới sấm sét sẽ bao kẻ định lại trong một không gian kín với vô số tia sét ngang dọc, bị đánh tới tan thành tro bụi.

Kết giới này Xử Nữ từng dùng một lần khi vừa tới, nhưng bị người họ Lý hoá giải, phản phệ suýt chút nữa mất mạng. Cho nên sau này không còn dùng. Hôm ấy, thi triển xong cô mới nhận ra bản thân cũng bị nhốt lại. Cự Giải, người mà họ phải giữ đến "ngày đó" cũng ở trong. Hoảng loạn càng thêm hoảng loạn, Xử Nữ trong hình dạng rồng to lớn cứ thế bay vòng quanh, bị sét đánh trúng không ít. Nếu không phải Thủ Lĩnh xé toang kết giới thì hậu quả thật sự khôn lường.

Nghĩ tới Thủ Lĩnh, Xử Nữ bèn hỏi: "Thần Nông đến Phòng Thí Nghiệm rồi à."

"Vâng. Thời gian chúng ta giữ chân họ chỉ kịp chuyển tài liệu và một phần mẫu vật. Dù Thủ Lĩnh nói như vậy là đủ, nhưng ngài ấy vẫn quyết định ra mặt lần nữa, vừa để có lòng tin của Cự Giải, vừa thám thính xem loài người điều tra đến đâu. Hơn nữa..." Ma Kết nhìn Xử Nữ đầy ý vị: "Vẫn chưa tra ra tung tích của Bạch Hổ. Có lẽ người của Thiên Ngư biết gì đó."

Xử Nữ chỉ ừ một tiếng. Bạch Hổ là em gái họ của cô, khác với Xử Nữ, Mai Linh có cá tính mạnh, lại kiên cường. Dù có bị tra tấn, nó cũng sẽ không khai ra việc gì. Mối lo duy nhất của họ vẫn là N.00405. Nếu cô ta tỉnh lại và nói ra tất cả những gì cô ta biết, danh tính Thú Nhân sẽ bị lộ tẩy. Lúc ấy, sợ là trở tay không kịp. Nhưng Thiên Ngư bảo vệ cô nàng ấy vô cùng cẩn thận, ngay cả bác sĩ cũng là vệ sĩ. Danh tính thật của người này được giám đốc bệnh viện cấm tiết lộ, người của họ cài vào không tra được manh mối.

"Thủ Lĩnh đã tới Phòng Thí Nghiệm, vậy thì việc loại bỏ N.00405 chúng ta hãy làm đi, trước khi cô ta tỉnh lại." Xử Nữ vừa nói vừa để ý sắc mặt của Ma Kết. N00405 sống qua mấy lần ám sát khả năng cao là do Ma Kết nương tay... Dù sao cũng là "mẫu vật" anh ấy yêu thích nhất.

"Vâng. Thần sẽ đi chuẩn bị." Ma Kết đáp.

Nhìn không ra chút do dự từ anh, Xử Nữ mới nhẹ nhõm nghiêng người, nằm cuộn tròn trên ghế.

"Cuộc họp cổ đông ngày mai ta sẽ tham dự, lấy danh nghĩa của hai chúng ta, anh cứ chậm rãi cũng được."

Ma Kết khựng lại, nét cứng ngắc thoáng qua gương mặt rồi biến mất, anh kính cẩn mà lạnh lùng hỏi: "Người muốn giúp đỡ Bạch Dương sao?" Tại sao... Lại là người đó? Tại sao luôn là cậu ta?

Xử Nữ không để ý thái độ của Ma Kết, hai mắt mệt mỏi dừng lại tại đoá hoa nhỏ của chậu xương rồng ở góc ban công.

"Chúng ta lấy đi người chị gái Bạch Xử Nữ mà cậu ấy yêu quý nhất... Ta chỉ muốn bù đắp một chút ít."

"Nhưng người không sợ cậu ấy có tiếng nói trong tập đoàn, liền có khả năng cản trở kế hoạch của chúng ta ư?" Ma Kết lập tức hỏi.

Xử Nữ lắc đầu nhìn Ma Kết. "Anh có nghĩ những người đó sẽ trao cho một phó phòng dẫn đầu đám côn đồ chức vị cao không? Ta chỉ muốn giúp cậu ấy có vị trí tốt, an nhàn hơn một chút."

Ma Kết vâng một tiếng, không phản đối nữa.

Năm ấy bắt Bạch Xử Nữ thật đến phòng thí nghiệm là giao kèo của họ và "những người đó". Công chúa giả làm Bạch Xử Nữ đã 16 năm, 16 năm vừa vui vẻ tiếp nhận yêu thương từ cha mẹ của Xử Nữ thật và cả em họ Bạch Dương, nhưng day dứt còn nhiều hơn thế.

Sở dĩ công chúa cao quý như nàng phải tới Nhân Giới nguy hiểm này là bởi nàng không phù hợp kế thừa vương vị. Đức vua từng nói công chúa không đủ nhẫn tâm. Một thú nhân không tàn nhẫn không thể gánh vác giang sơn. Hoàng hậu liền tìm cách đưa nàng vào đội viễn chinh tới Nhân Giới. Bà từng tâm sự với Ma Kết rằng bà không tin họ chiếm được nhân giới. Loài người không yếu mềm như sách cổ ghi chép, chỉ là trái tim họ ấm áp hơn thú nhân. Bà muốn công chúa, dù không hoàn thành nhiệm vụ, cũng có thể ở lại Nhân Giới.

Ma Kết tin hoàng hậu, anh không chỉ chăm chăm hoàn thành nhiệm vụ của đội viễn chinh, mà còn chuẩn bị sẵn đường lui cho họ. Nghĩ đến đây Ma Kết chỉ biết cười buồn. Nếu Thủ Lĩnh biết thuộc hạ của mình đều không tin vào lí tưởng của hắn và nhà vua thì hắn sẽ giết hết bọn họ cho mà xem.

Thấy Ma Kết thất thần trước màn hình máy tính, Xử Nữ liền tìm chuyện để nói: "Anh có nghĩ Thiên Bình là người của chính phủ không?"

"Dạ?" Ma Kết ngạc nhiên: "Người đang nói đến cậu diễn viên đó ạ?"

"Đúng rồi. Là Thiên Bình đóng Đằng Vân với ta."

"Sao người lại nghĩ vậy?" Anh hỏi.

Xử Nữ mở một tin nhắn cho Ma Kết xem.

"Sáng nay thấy tin cậu ấy hẹn hò lên xu hướng ta liền hỏi thăm. Nhưng cậu ấy bảo không có. Anh xem, ảnh này rõ ràng là cố tình chụp. Paparazzi chuyên nghiệp cũng khó mà chớp được ảnh rõ ràng thế này."

Ma Kết nhìn tấm ảnh. Một người nam đang lau gì đó trên mặt người nữ, người nữ quay lưng về phía máy ảnh nên không thấy mặt, nhưng mặt người nam lại rõ ràng. Anh gặp Thiên Bình một, hai lần khi đến trường quay thăm công chúa nhưng lướt qua cũng có thể nhận ra người trong ảnh là Thiên Bình, cư dân mạng chắc chắn tinh mắt hơn anh.

"Tin này ra ngay sau khi video của Adam Phan lên xu hướng, lập tức nhấn chìm những bài đăng liên quan đến cậu streamer kia." Xử Nữ tiếp tục nói. "Đây chắc chắn không phải ngẫu nhiên. Thiên Bình vô cùng chuyên nghiệp, Đằng Vân sắp phát sóng, nếu có tin đồn thế này phòng làm việc và bản thân cậu ta sẽ đăng bài thanh minh ngay, nhưng đến giờ vẫn chưa có động tĩnh gì."

"Chỉ dựa vào đó không thể xác định cậu ta là người của chính phủ được. Thần sẽ cho người điều tra ạ." Ma Kết gấp laptop lại. "Thần sẽ ra ngoài chuẩn bị cho việc loại bỏ N.00405. Người nghỉ ngơi một lát rồi xem tài liệu trên bàn làm việc, có thể sẽ cần cho ngày mai. Thần sẽ về trước năm giờ chiều, nếu người đói thì ăn chút bánh lót dạ, chỉ một chút thôi! Thần sẽ nấu bữa tối."

"Ta sẽ không ăn gì, chỉ ăn cơm anh nấu." Xử Nữ cười tươi.

Ma Kết rất bận nhưng lúc nào cũng chu đáo. Anh sẽ làm bữa sáng, chuẩn bị bữa trưa, rảnh rỗi một chút liền nấu bữa tối. Cuối tuần được nghỉ anh sẽ dành thời gian chuẩn bị thức ăn phòng khi tuần sau bận rộn. Xử Nữ chỉ cần bỏ thức ăn đã chuẩn bị đó vào lò vi sóng làm nóng là có thể ăn ngay. Ngày nào anh cũng nhắc cô về thời tiết, nên mặc thế nào, mang cái gì theo,... Anh cũng có thể dành mấy tiếng đồng hồ nghe cô tâm sự. Hay đôi lúc là ghen tuông ra mặt nếu cô thân thiết với người khác.

Đợi Ma Kết đi rồi cô mới chuyển tầm nhìn ra cửa sổ. Việc loại bỏ N.00405 khiến lương tâm cô ray rứt, họ đã từng hứa... Nhưng đâu đó lại nổi lên một cỗ thoả mãn khó nói. Không còn nàng ta, trong mắt Ma Kết sẽ chỏ còn cô. Ma Kết là của cô. Mãi Mãi.

Xử Nữ nhắm mắt. Nắng gắt quá! Cứ nhìn tiếp nước mắt sẽ rơi.

______----------______----------_____

Ánh nắng chiếu qua tán cây, nhảy nhót trên thảm cỏ. Những cành lau to mập đung đưa, rải hoa xuống mặt hồ. Đâu đó vọng lại tiếng chim thánh thót.

Phong cảnh yên bình bị người vừa đến phá tan. Mặt trời bị mây nuốt mất, khu rừng chìm vào bóng tối, tiếng chim tắt lịm. Cành lau vẫn đung đưa, hoa lau vẫn rụng, nhưng giữa những bụi ấy dấu những đôi mắt đỏ ngầu.

Song Ngư ra hiệu cho Linh Lan, họ đang đứng tại vòng đầu tiên của kết giới, nơi mà những "thần giữ của" kia cảm nhận được nhưng không đến được.

"Hiệu ứng tối này là của kết giới sao? Chị Yết chịu chơi thật đấy!" Linh Lan nhìn một vòng, cảm thán.

"Thần giữ của" chỉ có thể hoạt động bên trong kết giới, đừng nói đến thay đổi thời tiết, ngay cả thổi gió cũng không qua được mười thước lên cao. Cho nên thời tiết thay đổi trăm phần trăm là do kết giới.

"Sợ có người đi vào nên doạ." Song Ngư nhún vai. "Tớ mới thêm vào hôm trước."

Linh Lan cười gật đầu. Sắp chết đến nơi vẫn nghĩ đến người khác, chị em nhà họ Lý cẩn thận quá mức hay là lương thiện quá mức? Bao nhiêu năm không thay đổi chút nào.

"Bây giờ chúng ta làm gì?" Linh Lan hỏi. Song Ngư không hề bàn trước với cô một tí nào, chỉ bảo tùy cơ ứng biến.

"Đợi Cự Giải đến đầu bên kia." Song Ngư chỉ về phía kia của hồ nước. "Chỉ có cô ta biết cách vẽ loại bùa chú này. "

"Bùa chú gì?" Linh Lan ngạc nhiên. Nghe Bóng Tuyết than phiền là Cự Giải đến bùa chiêu hồn cũng vẽ sai. Vậy thì loại bùa gì cô ấy có thể vẽ còn cô thì không?

Song Ngư lắc đầu: "Có nói tên cậu cũng không biết. Tác dụng của nó là liên kết linh hồn, bùa này sẽ liên kết tớ và Cự Giải với những lệ quỷ bên trong, bọn tớ sẽ tìm cách siêu độ họ. Cậu và con mèo kia canh chừng là được, có lẽ sẽ mất nhiều thời gian, tớ sợ thú nhân tấn công."

"Bốn chúng ta là giải quyết xong, cậu còn dẫn nhiều người theo làm gì?" Linh Lan nhăn mày. Ngoài họ còn có rất nhiều cảnh sát, lãng phí công sức của những người đáng ra phải ở ngoài kia giúp đỡ nhân dân là không ổn đâu nhé!

"Hồ sơ ghi lại gần đây có nhiều Thanh Tước xuất hiện, bọn chúng rất giống nhau, tớ và anh Bình đều nghĩ chúng được nhân bản vô tính mà thành. Bên trong kia biết đâu là hàng trăm hàng ngàn con như vậy. Khác với lệ quỷ giữ của, thú nhân không có giới hạn hoạt động, chúng sẽ xông thẳng ra bên ngoài gây hại cho người dân. Chỉ có mấy chúng ta làm sao ngăn được lượng thú nhân lớn như vậy? Cảnh sát sẽ đảm bảo không một thú nhân nào lọt ra ngoài."

"Tớ không tin mấy người đó mạnh hơn chúng ta đâu." Linh Lan mới không tin người bình thường đánh lại thú nhân.

"Họ là đặc công đấy." Song Ngư nhấn mạnh: "Đặng công còn có "kẹo đồng"."

Linh Lan gật gù. Cũng đúng. Nhưng mà nhỡ họ bị thương hoặc hi sinh nhiều thì cô thấy không thoải mái. Đối đầu với những thứ không phải người cũng không phải thảm hoạ tự nhiên này là việc của pháp sư.

Không chỉ Linh Lan, rất nhiều pháp sư có tư tưởng thế này: cảnh sát lo an ninh, trật tự, bắt tội phạm là việc của họ. Quân đội đối đầu với giặc, lo hoà bình, ổn định của đất nước. Việc của bác sĩ là cứu người. Còn pháp sư chỉ lo đến chuyện của những thứ "không phải người" hoặc "đã từng là người". Cho nên pháp sư có sức chiến đâu cao nhưng không bao giờ tham gia vào chiến tranh, và rất hiếm hợp tác với cảnh sát, trừ khi có dấu hiệu liên quan đến "tâm linh". Ở vùng chiến sự, pháp sư cùng lắm là tham gia vào siêu độ cho binh sĩ hi sinh. Nhà họ Nguyễn có nhiều người làm trong bộ máy nhà nước, nhưng những người đó chỉ được dùng trí tuệ, không được dùng huyền học. Đó là nguyên tắc.

Dĩ nhiên có những kẻ phá bỏ nguyên tắc, nhưng không nhiều. Và nếu để bị phát hiện, kẻ đó chắc chắn phải dùng nhiều kiếp để trả giá.

Linh Lan thở dài, chợt nghĩ đến một chuyện: "Cậu với Cự Giải đang giận nhau, có làm phép chung được không thế?"

  Song Ngư xoá bùa mình làm hôm trước, bầu trời quang đãng trở lại. Anh nhìn Linh Lan ngạc nhiên: "Công việc với đời tư có thể giống nhau sao?"

"Nhưng cậu giận cô ấy vì công việc còn gì?" Linh Lan nhìn vẻ mặt khó hiểu của Song Ngư, bổ sung. "Cô ấy không nói rõ về thú nhân, đúng chứ?"

"Không. Đây là việc riêng." Song Ngư nhìn sang chỗ khác. "Cô ấy không tin tưởng tớ."

Không tin tưởng nhau thì làm phép chung kiểu gì? Linh Lan định hỏi thì tai nghe truyền đến tiếng nói.

"Đội 2 đã vào vị trí." Đội 2 là đội Cự Giải - Bóng Tuyết.

  Họ đã xuất hiện ở nửa bên kia hồ nước. Vì phải đi đường vòng nên mất thời gian hơn đội của Song Ngư.

"Ok. Đội 3 ở cách mọi người hai trăm mét. Cảnh sát đang bố trí đội hình vòng tròn, sẽ mất khoảng 10 phút." Bảo Bình lập tức trả lời.

  Song Ngư bấm nút trên tai nghe: "Em cần khoảng một giờ để giải quyết "thần giữ của" và tìm lối vào. Người giám sát đã tới chưa ạ?"

  "Đã tới rồi." Bảo Bình nhìn Sư Tử mặt đỏ tưng bừng, mồ hôi nhễ nhại ngồi nghỉ dưới tán cây, đáp. Dù Thiên Yết nói không phải lo lắng cho Sư Tử, nhưng cậu ấy là bác sĩ, hiếm khi vận động, nhìn mệt mỏi thế kia không lo sao được?

Song Ngư không biết suy nghĩ này của Bảo Bình, có biết thì cũng tán thành. Thiên Yết chưa nói với họ về xuất thân của bác sĩ kiêm người giám sát.

Anh nhìn về phía bên kia hồ nước, khoảng cách xa nên Cự Giải chỉ như một chấm nhỏ chuyển động qua lại.

"Cự Giải." Anh gọi. "Tôi cần vẽ bùa kết nối với "thần giữ của". Vẽ ở khu vực rìa kết giới cũ. Để đảm bảo cân bằng âm dương, tôi và cô sẽ liên kết với họ. Cô dám làm không?"

  "Bị điên à? Cự Giải làm sao v-" Bóng Tuyết gào lên thì bị bịt miệng.

Cự Giải, dù đang giận không lí do, vẫn đáp "được". Song Ngư nói rất qua loa nhưng cô hiểu anh ta định làm gì và làm thế nào. Họ không đọc được suy nghĩ của nhau, nhưng lại hiểu được hết.

Giống như việc Song Ngư không hỏi nhưng biết Cự Giải có thể làm được. 

Có lẽ là lúc chạm vào Kết giới giữa Địa Phủ và Nhân Gian, cũng có thể là sau này đột nhiên dịch chuyển tới chỗ của Song Ngư, Cự Giải đoán có thứ gì đó liên kết họ.

Không biết là định mệnh hay có người giở trò, chỉ biết rằng hiện tại liên kết này hữu dụng. Ít ra thì liên kết với Song Ngư an tâm hơn người khác nhiều.

Cự Giải vừa nghĩ vừa lấy chu sa trong ba lô, bắt đầu vẽ xuống đất những đường đỏ như máu.

"Ta không thể dừng lại nửa chừng trong lúc vẽ. Nếu có thứ gì đó tấn công, nhờ ngươi bảo vệ ta." Cự Giải nói với Bóng Tuyết, mắt nhìn mặt đất, tay kẻ thoăn thoắt.

Bóng Tuyết meo một tiếng. Chẳng phải ở đây có kết giới à, lo quái gì chứ? Nghĩ thế nhưng nó vẫn bước thêm một bước. Bởi vì có nhiều loại kết giới không thể cùng tồn tại.

Và đúng như nó lo lắng. Cự Giải vẽ được chừng một mét, kết giới cũ biến mất. Âm khí giống như quả bóng bay bị thổi căng đột nhiên phát nổ, bắn ra không trung.

Từng luồng khí hôi nồng nặc, lạnh buốt kéo qua, Cự Giải cắn răng giữ bản thân ổn định.

Bóng Tuyết nhảy lên chắn trước cô, biến thành một con hổ lớn. Nó gầm một tiếng, âm khí như bị doạ sợ mà tan đi. Nhưng Cự Giải không có thời gian chiêm ngưỡng dáng vẻ oai hùng của thần thú nhà mình. Hồ rộng như vậy, nếu không nhanh tay thì còn lâu mới xong được.

Bóng Tuyết lại gầm một tiếng lớn rồi mới bảo Cự Giải: "Thần giữ của chưa ra mà âm khí đã nhiều thế này, không biết hai đứa nhóc kia trụ được không."

  Cự Giải không đáp lại. Bởi vì phía xa kia có luồng khí đen như cột chống trời mọc lên, đám âm khí dày đặc này cũng không thể so với cột khí đen ấy.

"Âm sai?" Bóng Tuyết kinh ngạc? "Bọn nhỏ gọi được âm sai?"

"Linh Lan bảo là hàng giả, nhưng ông đừng lo, hàng giả này chất lượng." Cự Giải hiếm khi tốt bụng gọi Bóng Tuyết là ông.

Không phải vì hình dáng hiện giờ của Bóng Tuyết oai hùng, hay là bởi nó biết lo cho những người khác. Mà là Cự Giải sợ không có cơ hội gọi nó như thế nữa.

Nhìn xem, nhưng cánh tay khô đét, xanh rêu trồi lên từ gốc lau như những mầm cây vươn khỏi mặt đất. Là "thần giữ của" thú nhân tạo ra.

Đây mà là lệ quỷ à? Bóng Tuyết chửi thề trong lòng.

Nó nhìn, lại nhìn. Cuối cùng là lấy hết can đảm quay sang Cự Giải: "Cụ gọi Bảo Bình được không cháu?





Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia