ZingTruyen.Info

[12 Chòm Sao] Survival Game

Chapter 9

LilyFrost_LCB

Mười tiếng chuông. Mười giờ. Giờ biểu quyết đã đến.

Dân làng vẫn xôn xao bàn tán từ sáng đến giờ. Với họ, cái chết của tiều phu là điều kì lạ nhất từng xảy ra trong ngôi làng, nếu không kể đến lũ người sói man rợ, khát máu kia.

Một vài người bắt đầu tranh cãi. Họ to tiếng, quát vào mặt nhau, sỉ nhục nhau bằng những danh từ "miều mĩ" nhất mà một người có thể nghĩ tới. Những người còn lại thì khép vào một góc bàn tán và chỉ trỏ. Họ đoán già đoán non, thầm nói xấu sau lưng nhau. Trên hết, họ xì xào về những người khác kì lạ vừa dừng chân tại ngôi làng hôm qua, những người có khả năng là nguyên nhân của những vụ giết người man rợ.

Cả làng dạt ra một bên, cố gắng tránh xa nhóm bạn khi họ tiến đến gần quảng trường.

Allie rùng mình. Cô cảm thấy một cái gì đó bất định đang chạy dọc trong tâm trí. Nhất là với thân phận của cô bây giờ, cô không thể nào ngừng suy nghĩ về việc mình sẽ làm thế nào để sống sót trong trò chơi.

- Này, cậu ổn chứ?

Carson bước đến bên cô. Thật là kì lạ khi bây giờ có người thực sự muốn nói chuyện. Trong suốt thời gian ở trại, Allie cảm thấy hơi cô đơn. Ngoại trừ những lúc chơi ma sói với Leya ra, hầu như cô chỉ ngồi trên giường và vẽ vời. Không phải là cô cố tình xa lánh, cô chỉ thích sự yên tĩnh và thời gian ở một mình. Nhưng cũng vì thế mà cô hầu như không nói chuyện với ai trong cabin. Những người khác trong trại hè thì càng không.

Còn về câu hỏi vừa xong? Không, Allie thực sự cảm thấy rất rối bời. Cô không đáp lại Carson, cũng không có lấy một biểu hiện. Cậu bèn thở dài:

- Nghe này, tớ không có ý muốn kéo cả hai chúng ta vào rắc rối. Tớ đã thật ích kỉ, phải không? Nhưng những gì tớ nói với cậu đêm qua là thật. Bây giờ chúng ta lại còn mắc kẹt như thế này, và tớ muốn trước khi chết, ít nhất tớ cũng phải nói với cậu trước đã.

- Ừ, không sao đâu... - Allie đáp.

- Còn về vai của cậu, - Carson nói tiếp, - chúng ta có thể giải quyết việc này. Chừng nào nó vẫn giữ nguyên, mình sẽ tiếp tục chiến đấu chống lại Lycaon.

- Nhưng nếu nó không thì sao? - Giọng Allie chợt nghẹn lại. - Nếu như một ngày kia tớ tỉnh dậy, và tớ phát hiện ra mình đã bị biến đổi? Lúc đó, chúng ta sẽ không còn lựa chọn nào khác. Chúng ta sẽ phải...

- Đừng nói vậy, chúng ta nhất định sẽ không sao. Mọi chuyện sẽ ổn thôi. Nhưng bây giờ, chúng ta cần tập trung vào kẻ thù trước mắt.

Tuy vẫn còn run sợ, nhưng Allie vẫn gật đầu. Sự chú ý của cô bỗng dồn vào đám đông đang  cãi nhau ở giữa quảng trường, trung tâm là một người đàn ông trẻ đang lên giọng.

Anh ta tên là Axel. Trông anh ta cũng không quá ba mươi, vậy nhưng anh ta đang gân cổ cãi lại những người dân có khi hơn anh ta cả chục tuổi. Đối diện với anh ta là một người đàn ông trung niên với bộ râu quai nón. Allie không nghe được tên ông ta, nhưng có vẻ ông được kha khá người ủng hộ. Vị trưởng làng, Bouer thì đứng yên một chỗ, không lên tiếng, chỉ nhìn mọi người tranh luận. Allie lại tiếp tục hướng về phía đám đông đang cãi nhau.

Người đàn ông râu quai nón lại lên tiếng:

- Từ sáng đến giờ, cậu vô lễ với chúng tôi hơi bị lâu rồi đấy Axel ạ. Cả làng đều biết cậu là tên vô lại thích gây gổ với mọi người. Rõ ràng cậu là tay sai của tên vua sói, chỉ đang chờ cơ hội để nuốt chửng cả ngôi làng đây mà. Sao không chịu thừa nhận đi?

- Tôi không làm gì sai, - Axel nói, - thì tôi làm gì có cái gì để thừa nhận? Thậm chí các người còn không có bằng chứng cụ thể nào để mà buộc tội tôi. Các người chỉ vịn vào những cái cớ vô lí từ trước và cố đẩy tôi lên cái giàn treo kia!

- Tôi nghĩ là dù cậu có phải ma sói hay không, cậu cũng nên ở nguyên trên cái giàn treo đó đi. - Một người phụ nữ khác chêm vào. - Cậu chỉ mang đến cho bọn tôi toàn là rắc rối!

- Mấy người bị ngu hết rồi à? Chúng ta ở đây là để tìm xem ai là sói thật. Treo cổ bừa như thế thì chẳng mấy chốc mà dân làng chết hết!

- Cảm ơn! Cuối cùng thì có người đã khôn ra một tí. - Axel chỉ tay vào người dân làng mới nói ra câu đó. - Bây giờ, mấy người nghi tôi thật chứ gì? Có giỏi thì treo tôi lên xem. Không thì vị tiên tri, làm ơn, ra mặt và soi tôi đi. Để xem tôi có phải kẻ các vị vẫn nghi ngờ không. Nào, có giỏi thì làm đi?

Lời nói ban nãy của Axel đã làm một số người hơi nhụt chí và có ý định rút lui. Nụ cười đắc thắng nở trên khuôn mặt anh ta. Đến cả người đàn ông râu quai nón ban nãy cũng lui về đằng sau, bàn tán riêng với một số người khác ủng hộ ông, tranh luận về các cách giải quyết Axel thế nào.

Bỗng một người trong đám đông chỉ vào Allie và nhóm bạn, rồi hét to:

- Tại sao chúng ta không tra hỏi họ đi?

Gần hai phần ba dân làng bắt đầu đổ dồn về chỗ nhóm bạn, bắt đầu hỏi dồn dập. Những người "chủ chốt", bao gồm Peter, Leya và Selene bị đẩy lên đằng trước để trả lời.

Peter bước lên trước và nói:

- Trước hết, việc bọn cháu bị đưa đến đây cũng là do vua sói cả. Chúng cháu, cũng như mọi người, chỉ là các nạn nhân của trò chơi. Bây giờ chúng ta có chung một kẻ thù, là Lycaon và những đồng bọn của hắn, những người đang bị ma sói nhập vào. Ưu tiên của mọi người nên là tìm ma sói để giết, không phải giết bừa những người mà chúng ta không thân quen.

- Hơn thế nữa, hôm nay mới là ngày đầu tiên của trò chơi. Chúng ta cũng chưa có đủ thông tin để kết luận ai là ma sói. - Leya nói tiếp.

- Chúng tôi không tin. - Một người dân làng nói. - Làm sao chúng tôi biết việc các người đến đây không phải là một trò lừa từ hắn ta?

- Như thế thì chẳng phải bọn cháu gần như áp đảo các bác rồi sao? - Selene bước lên. - Các bác nhìn xem, bọn cháu có mười bố... à, mười ba người ở đây. Các bác chỉ có, xem nào, tầm hơn hai chục người. Một trò chơi như vậy chắc chắn sẽ không được chấp nhận. Nếu tất cả chúng cháu đều là sói, việc gì bọn cháu lại phải đứng đây đối chất với mọi người? Bọn cháu có thể dễ dàng ăn thịt mọi người, ngay bây giờ.

Thêm một hồi chuông ngân lên từ phía tòa tháp. Vị trưởng làng Bover tiến về phía trước, gõ gõ cây gậy của ông xuống đất, ra hiệu cho mọi người im lặng.

- Một tiếng thảo luận đã kết thúc. Mời dân làng ngồi lại thành một vòng tròn, để chúng ta biểu quyết treo cổ.

Mọi người đều nhanh chóng làm theo. Allie cùng các bạn ngồi ở sát nhau, chiếm khoảng 2/5 vòng tròn. Còn lại là những người dân làng. Trưởng làng ngồi ở trung tâm vòng tròn để tiện quản lí. Ông lên tiếng:

- Trước hết, chúng ta kiểm tra quân số. Mọi người đều ở đây hết rồi chứ?

Dân làng gật đầu. Nhóm bạn nhìn nhau, ban đầu tuy có vẻ ái ngại, nhưng cũng gật đầu. Vấn đề Steven không nên được đề cập lúc này, bằng không mọi chuyện sẽ chỉ rắc rối thêm.

- Tốt. - Trưởng làng gật đầu. - Như mọi người đã biết, ai cố tình né tránh các buổi biểu quyết, hay bí mật tìm cách ra khỏi làng, nếu bị phát hiện quá ba lần sẽ bị hỏa thiêu ngay lập tức. Các hành vi tiếp tay dù nặng hay nhẹ đều bị thẳng tay trừng phạt.

Allie cố giữ bình tĩnh, kiềm chế để bản thân không run rẩy ngay lúc này. Hỏa thiêu ư? Cô không thể ngờ rằng dân làng lại dã man như thế. Trò chơi này tàn nhẫn quá sức tưởng tượng của cô.

- Bây giờ, - Bover nói tiếp, - Chúng ta bắt đầu biểu quyết. Mọi người có năm giây để chỉ vào người mình nghi ngờ là sói. Bắt đầu.

Năm.

Bốn.

Ba.

Hai.

Một.

Allie không chỉ vào ai, và cũng không bị chỉ vào. Có một nhóm tầm sáu, bảy người dân chỉ vào Axel, nhưng bản thân anh ta cũng không biểu quyết. Peter và Selene trùng phiếu, mỗi người bị bỏ phiếu 3 lần. Những người còn lại hoặc không có phiếu, hoặc chỉ bị một hai lần. Hầu như các bạn của Allie không bỏ phiếu. Trưởng làng Bover nhìn kết quả và quyết định:

- Mời Axel lên giàn biện hộ.

Nét mặt Axel không có vẻ gì là run sợ. Anh ta bước lên giàn treo, và bằng giọng điệu huênh hoang anh ta nói dõng dạc:

- Nếu mọi người thật sự muốn treo tôi, vậy được thôi. Treo đi. Để xem chuyên gì sẽ xảy ra. Nhưng tôi cảnh báo trước, mọi người sẽ hối hận vì phí mất một lượt treo cổ đấy.

- Bây giờ dân làng có năm giây để bỏ phiếu sống chết cho Axel, mời mọi người đưa bàn tay ra trước. Nếu muốn anh ta sống, giơ ngón cái hướng lên trên. Nếu muốn giết thì giơ theo hướng ngược lại. Năm giây bắt đầu.

Lại thêm năm giây căng thẳng nữa trôi qua. Allie quyết định không manh động và bỏ phiếu trắng. Cô nhìn qua số phiếu, có chín phiếu sống, gần một nửa trong đó là từ các bạn cô, và mười lăm phiếu chết. Axel sẽ bị treo cổ.

Anh ta bị tay đao phủ lôi đến giá treo cổ. Dây thòng lọng được tròng vào cổ anh ta và thắt chặt lại. Allie nhắm mắt. Cô không dám xem cảnh một con người bị bóp nghẹt sự sống một cách từ từ, phải giẫy giụa cho đến chết.

Đao phủ tiến đến chỗ cần gạt, và bằng một động tác dứt khoát, anh ta gạt nó xuống. Cửa sập mở ra, nó kéo thân hình của Axel xuống theo. Nhưng khi mọi người chưa kịp ồ lên, như cách họ vẫn làm khi có thêm một nạn nhân nữa của giá treo cổ bị kéo xuống...

Cái giá rung chuyển, gần như sập hẳn xuống. Dây thòng lọng bị đứt làm đôi, và Axel rơi xuống đất trước sự ngỡ ngàng của mọi người.

END CHAPTER 9

---------------

Fact: Tớ đã viết chương này cùng lúc với Chapter 8, nhưng tới bây giờ mới đăng hic thật có lỗi =))))

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info