ZingTruyen.Info

[12 Chòm Sao] Survival Game

Chapter 3

LilyFrost_LCB

Cho đến khi một ai đó gọi cô dậy, Grey Gemini nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ được thấy thế giới thêm một lần nữa.

Cô đã gặp một cơn ác mộng. Trong giấc mơ, những ngôi nhà xung quanh cô bốc cháy. Màu xám tro của khói bụi, màu cam của ngọn lửa và màu đỏ tang tóc của máu hòa quyện vào nhau, tạo nên một khung cảnh hết sức hỗn loạn.

Rồi cô nghe thấy những giọng nói. Chúng ù ù liên tục bên tai cô, và dường như cô không thể nghe thấy gì khác. Những giọng nói mỗi lúc một to hơn. Không, chúng không chỉ đang hét vào tai cô những lời vô nghĩa. Chúng đang buộc tội cô.

"Ngươi đã hứa!"

"Ngươi đã bỏ mặc chúng ta."

"Ngươi chỉ biết suy nghĩ cho bản thân mà thôi!"

"Tại sao ngươi không bảo vệ chúng ta?"

Grey cố gắng xua chúng đi, Nhưng dường như khi cô làm vậy, chúng đều quay lại và bủa vây lấy cô. Thật không công bằng, cô thậm chí còn không biết mình đã làm gì sai.

Nhưng nếu như cô có? Nếu như tất cả những lời buộc tội đó là sự thật?

Từng bước chân của cô bỗng nặng dần. Cô ngã trong sự bất lực của bản thân. Tuy cô muốn đứng lên biện hộ cho bản thân mình, nhưng lời lại chẳng thể bật ra thành tiếng. Mặt đất nứt ra, và cô rơi vào hố đen vô tận.

Và rồi cô được đánh thức. Leya Leo và Carson Cancer đang đứng cạnh cô.

- Ơn chúa, Grey. - Leya lên tiếng. - Cậu tỉnh rồi.

- Đã có chuyện gì... - Grey ngồi dậy. - Chúng ta ra khỏi hang rồi ư? Những người khác đâu? Và... nơi này là gì vậy?

Carson đáp:

- May thay, ba câu hỏi đó đều có chung một câu trả lời. Nhưng thật đáng tiếc, câu trả lời lại là "Chúng tớ không biết".

Leya đỡ cô dậy, và họ bắt đầu di chuyển. Điều cuối cùng cô nhớ được trước khi tỉnh dậy là tất cả bọn họ đang ở trong một cái hang tối để chơi Ma Sói. Và rồi bùm, mọi thứ tối đen, và cô đang ở một nơi xa lạ. Grey cảm thấy có lỗi, nếu như cô và em trai không rủ mọi người đến cái hang đó, thì chuyện này sẽ không xảy ra.

Em trai cô. Gordon.

Grey hoảng hốt. Chúa ơi, thằng bé ắt hẳn cũng đang bị lạc. Cô bắt đầu thở dốc và toan chạy đi tìm cậu em, nhưng bạn bè đã ngăn cô lại. Họ cho rằng lúc này, việc ở gần nhau vẫn là tốt hơn tách ra đi một mình.

Nhưng mà cái thằng quỷ đấy vẫn làm cô lo đến chết đi được.

Sau đó, Carson kể cho cô về địa điểm kì lạ này. Cậu nói mình tỉnh dậy trong một căn nhà trống ở gần đó. Khi đi ra ngoài, cậu thấy Leya - người lúc đó cũng vừa mới tỉnh dậy dưới một gốc cây. Hai bọn họ đã cố gắng hỏi đường và đi tìm những người khác, nhưng bất kì ai họ gặp đều né họ như né tà.

- Và rồi bọn tớ gặp cậu. - Carson kết thúc câu chuyện. - Thật là may khi cậu vẫn an toàn, vì trời ạ, mấy người trong cái thị trấn này điên lắm. Họ cáu bẳn, khó tính và nói chuyện với nhau như thể người kia chẳng bằng cái đinh gỉ vậy!

Lúc này Grey mới để ý kĩ hơn về thị trấn nhỏ. Đúng hơn thì, đây giống như một ngôi làng trong các câu chuyện cổ mà cô từng được đọc. Những túp lều tồi tàn, lợp mái rơm rạ xếp sát bên nhau. Những người dân trong bộ quần áo vải tối màu đi ngang qua mắt cô, người cầm cuốc, người cầm bồ cào, người dắt theo con ngựa màu nâu hạt dẻ. Nhịp sống ở đây khá chậm rãi, không sôi động như những thành phố hiện đại phủ đầy xe cộ. Một ngôi làng điển hình.

Vậy nhưng Grey vẫn cảm thấy nơi này có gì đó quen thuộc.

Bất giác, cô nhìn sang phía bên trái của mình. Một ngọn tháp chuông bằng gỗ mới mái vòm nâu đỏ đập vào mắt cô. Grey sực nhớ đến giấc mơ ban nãy, trong ngôi làng rực lửa ấy cũng có một cái tháp chuông giống như vậy.

Cô lại nhìn quanh ngôi làng. Những hình ảnh lập lòe trong giấc mơ lại hiện đến, như thể cô đang sống trong đó thêm một lần nữa. Cô có thể cảm thấy rõ sức nóng của lửa đang thiêu rụi từng ngôi nhà.

Một cái chớp mắt, và tất cả lại trở về như cũ.

Grey rùng mình. Đây chính là ngôi làng trong giấc mơ của cô. Làm thế nào...

- Grey, cậu ổn chứ? Cậu đứng im như thế gần một phút rồi đấy.

Chỉ khi Leya cất tiếng gọi và khua tay trước mặt cô, Grey mới thoát khỏi dòng suy nghĩ.

- Mình không sao. Chúng ta đi tiếp nào.

Bỗng Carson chỉ tay vào một người đang đứng trước họ vài mét.

- Này mấy cậu, kia chẳng phải...

- Victor? Leya cất tiếng gọi.

Victor quay đầu lại, chạy hồng hộc tới chỗ ba người họ. Cậu thở dốc và nói:

- Các cậu... Các cậu sẽ không thể tin được chuyện gì đã xảy ra đâu.

- Sao vậy? Cậu biết chúng ta đang ở đâu ư?

- Không. - Victor lắc đầu. - Nhưng các cậu có thể sẽ muốn kiểm tra cổ tay mình đấy.

Grey xắn tay áo lên. Một biểu tượng đang nằm trên cổ tay cô. Cô biết nó, nhưng tại sao nó lại ở đây nhỉ?

- Các cậu đều có chúng đúng không? - Victor lại nói tiếp. - Biểu tượng của một nhân vật trong Ma Sói.

Grey đáp:

- Đúng vậy. Của tớ là...

Chưa kịp nói dứt câu, có thứ gì đó đã chặn họng cô lại. Cô gần như không thể thở được. Và chỉ khi cô ngừng ý định nói cho mọi người biết biểu tượng trên tay cô là gì , cô mới có thể nói và thở lại được.

- Tớ... tớ không thể. Có điều gì đó đang ngăn tớ nói về biểu tượng.

- Chà, - Carson nói, - thế nếu chúng ta viết ra...

Carson bỗng nhiên bất động, miệng vẫn mở to. Vài giây sau, cậu cử động lại và ngã xuống đất.

- Kì quái đây. - Cậu càu nhàu.

Chiếc chuông đồng trong tháp rung lên. Một đám đông dân làng bỗng tụ lại quanh một con hẻm nhỏ. Bốn người bạn nghĩ rằng học thực sự nên đi xem có chuyện gì đang xảy ra, vậy nên họ chen vào giữa đám đông.

Và những gì họ thấy có lẽ không thể kinh hoàng hơn được nữa.

Họ đang vây quanh xác chết của một cô gái, có lẽ chỉ lớn hơn họ vài tuổi. Khắp người cô là những vết rạch sâu vào cơ thể. Những vết cào lớn và dấu răng của một con thú. Grey thậm chí còn thấy được mẩu xương màu trắng của cô gái đang nhô ra giữa phần thịt sống. Bụng cô gái bị khoét một lỗ to, còn các cơ quan nội tạng chỉ còn sót lại vài mảnh. Những mảng thịt lớn vương vãi tung tóe trên nền đất. Grey không thể tưởng tượng nổi loài vật nào lại dã man đến mức có thể xé xác một cô gái trẻ - theo đúng nghĩa đen - và gặm cô như một món đổ chơi rẻ tiền. Dân làng nhìn xác cô gái, ai nấy cũng lắc đầu ngán ngẩm.

Leya ôm mặt, miệng lẩm bẩm.

- Không... chuyện này không thể xảy ra được. Mình đã...

- Leya... - Grey quay sang cô bạn.

- Tất cả là lỗi của tớ. - Leya bật khóc. - Lỗi của tớ.

Rồi cô chạy ra khỏi đám đông, để lại Grey, Carson và Victor nhìn theo một cách bối rối.

END CHAPTER 3.

--------------

WAZZUP I'M BACK











Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info