ZingTruyen.Asia

[12 Chòm Sao] Survival Game

Chapter 14

LilyFrost_LCB

Ngay khi Grey tỉnh dậy, cô nhanh chóng liếc mắt qua chiếc giường của em trai mình. Cô khẽ thở phào, Gordon vẫn còn ở đó. Thằng bé không phải là nạn nhân đêm qua.

Vậy là tối nay, đến lượt nó được an toàn rồi. Grey dụi mắt, đồng thời nhìn lên biểu tượng của Bảo Vệ đang nằm trên cổ tay mình.

Từ khi bước vào trò chơi này, cô chỉ bảo vệ duy nhất hai người. Gordon và cô. Tuy cô đã tiết lộ chức năng của mình cho em trai, thằng bé lại tuyệt nhiên không nói gì với cô. Nó luôn luôn nói rằng "em không sao đâu!", rồi "chị đừng lo cho em, cứ thực hiện chức năng của mình đi là được", nhưng làm sao mà cô có thể không lo lắng được chứ? Cô muốn tin rằng, Gordon thực sự là một người phe Dân làng, cho dù bây giờ mọi chuyện vẫn chưa được xác nhận đi nữa. Mà ngay cả nếu thằng bé có là Ma Sói, thì cô cũng không nỡ nhìn nó chết đi được.

Cô chẳng có cách nào khác ngoài tin tưởng và bảo vệ em trai mình.

Grey mở cửa sổ. Có vẻ như vẫn còn khá sớm. Cô quyết định đi ra ngoài hít thở không khí, tiện thể tìm hiểu xem có thông tin gì mà bản thân nên ghi nhớ hay không.

Tòa tháp chuông hiện ra trước mặt cô đầu tiên. Cô sởn gai ốc khi nhớ lại giấc mơ cô gặp phải vào ngày đầu tiên đến ngôi làng. Thật may mắn vì giấc ngủ của cô hai đêm vừa rồi trôi qua một cách yên bình. Chừng nào cô còn ở đây, cô vẫn hi vọng mình và em trai có những đêm yên bình như vậy.

Tháp chuông rung lên một tiếng. Grey bỗng nhíu mày, chẳng nhẽ danh tính của nạn nhân đêm qua được tiết lộ rồi ư? Những bước chân của cô bỗng nhanh dần, đưa cô đến với quảng trường nơi cô nhìn thấy nạn nhân đầu tiên của trò chơi quái quỷ này.

Lạ thay, người dân hôm nay có vẻ bình tĩnh hơn hẳn so với hôm qua. Thoạt tiên cô ngỡ ngàng, họ đã thích ứng với hoàn cảnh kinh khủng này rồi sao? Cô bước tới chiếc cọc cắm ở giữa, và ngay lập tức cô hiểu tại sao. Chẳng có cái xác nào cắm trên chiếc cọc ngày hôm nay cả.

Trong lòng cô lóe lên sự an tâm nho nhỏ, nhưng nó bị dập tắt ngay vài giây sau đó. Lẽ nào... lũ sói đã chuyển sang tấn công ? Chết tiệt, cô không thể bị nhắm trúng sớm tới vậy được. Như vậy thì làm sao cô có thể sống sót mà bảo vệ Gordon đây?

Cô định quay bước về, thì cô bỗng nhìn thấy Arianna và Leya đang bước qua khoảng sân. Phải nói thật, cô không có mấy thiện cảm với hai bọn họ. Arianna thì bốc đồng, Leya thì ra vẻ. Cô lại càng cảm thấy cô ta khó ưa hơn từ lúc bị đẩy đến nơi này. Cô ta nghĩ rằng mình có bộ trò chơi thì nghĩa là mọi người sẽ nghe theo cô ta ư? Ồ, nhân tiện thì mọi người sẽ không ở đây nếu như không bị cuốn vào trò chơi của cô ta quá đà như vậy đâu. Ừ thì, chơi thôi cũng vui đấy, nhưng mà thực sự mang mạng sống của mình ra đánh cược ư? Cho xin.

Mà cô cũng chẳng còn thừa hơi đâu để tham gia vào cuộc tìm kiếm Steven, nếu như đích danh Peterson không yêu cầu cô hợp tác. Cô chẳng thân thiết mấy với anh ta, và có lẽ Gordon cũng vậy, nên cô hoàn toàn ổn với việc anh ta biến mất. Mà có khi cậu ta là sói cũng nên. Cô chẳng quan tâm lắm. Cô chỉ cần mình và em trai sống sót rời khỏi đây là được.

Liếc nhìn về phía Leya một lần nữa, cô bỗng thấy biểu cảm của cô ta có gì đó gượng gạo. Cô nhíu mày, Leya thực sự mong chờ có người chết đến thế sao? À khoan, cô ta cũng thân với Steven đấy. Hai con sói già mà chơi với nhau thật thì cô cũng không bất ngờ.

Mà thôi, cô nghĩ, chắc mình nên quay về Thằng Gordon sẽ tiếp tục ngủ đến trưa nếu như cô không dựng nó dậy kịp mất. Grey quay lưng và bước về phía lều của mình và em trai.

---------------

Buổi biểu quyết thứ hai bắt đầu ngay khi Grey kéo được Gordon ra khỏi giường.

Gordon làu bàu. Vừa mới mở mắt ra mà cậu lại phải đi thảo luận rồi á? Cậu còn chưa kịp nhét cáu gì vào bụng. Vậy nhưng Grey nhất quyết lôi kéo cậu ra ngoài, thật là mệt mỏi quá mà.

Cậu đi tới vòng tròn và quyết định ngồi giữa chị gái mình với Tony. Chắc hẳn Tony sẽ mang theo đồ ăn vặt gì đó. Và đúng thật, ngay khi cậu vừa ngồi xuống, Tony đã lôi túi bánh rán cậu ta mang theo ra và mời cậu.

Tuyệt vời. Cái bụng của cậu được cứu rỗi rồi. Gordon cầm một miếng bánh lên và nhanh chóng bỏ vào miệng.

Trưởng làng Bover đi vào giữa sân và tiếp tục thực hiện vai trò của mình. Ông hắng giọng:

- Như mọi người thấy đấy, ngày hôm nay chúng ta không có thêm một nạn nhân xấu số nào. Nhưng xin đừng chủ quan, vì chúng ta không thể biết rằng lũ Ma Sói đang mưu tính gì đâu. Bây giờ, xin mời dân làng bắt đầu thảo luận.

Mọi người bắt đầu xôn xao. Bỗng có một cô gái đứng dậy và nói:

- Dân làng ơi, hãy nghe tôi! Tôi đã quan sát Diane một thời gian rồi, và tôi xin khẳng định, cô ta chính là Ma Sói!

Có những tiếng ồ vang lên. Cô gái tóc nâu tên Diane, người vừa bị buộc tội cũng đứng dậy và cười lớn:

- Ha! Cô lại định giở trò bẩn thỉu gì đây, Meredith? Vậy ra đây là cách cô trả đũa tôi vì vụ xô nước lần trước ư? Cô thực sự nghĩ rằng tôi cố tình hất nước vào bộ váy mới của cô, trong khi chính cô đã chạy nhảy ngay gần chuồng ngựa nhà tôi đúng lúc tôi đang dọn dẹp?

- Đừng nói lòng vòng nữa! - Meredith hét lên. - Mọi người đều biết là cô ghét tôi, vậy nên lúc nào cô cũng tấn công tôi như vậy! Cả đêm qua nữa, tôi đã thấy cô lảng vảng trước cửa nhà tôi, rõ ràng là cô định cắn tôi nhưng rồi thất bại chứ gì? Chà, cô không hại người được thêm nữa đâu, vì tôi biết rằng cô chính là Ma Sói!

- Hừm, cứ cho là vậy đi. - Diane nhún vai. - Vậy bằng chứng buộc tội của cô đâu? Vì lí do gì mà cô nghĩ rằng tôi là Ma Sói?

Meredith nở nụ cười.

- Cho mọi người biết này, tôi chính là Tiên Tri. Đêm hôm qua tôi đã sử dụng năng lực của mình lên Diane, và tôi chắc chắn rằng, cô ta là Ma Sói!

Lại có thêm những tiếng xì xào. Ngay cả Gordon cũng nhíu mày, Tiên Tri mà lại lộ mặt sớm như vậy sao? Cậu quay sang Grey và nói nhỏ:

- Cá với chị là cô gái kia sắp bị treo cổ tới nơi rồi.

- Nào trật tự. - Grey đập vào vai cậu, tuy nhiên Gordon biết rằng chị mình cũng đang nghĩ như thế.

Cô gái tên Meredith không thấy ai phản đối, bèn nói tiếp:

- Và mọi người nghe này, cô ta hẳn là đang lấy cớ đi tuần tra để lẻn ra ngoài cắn người vào ban đêm, trong khi chúng ta đều biết là lũ Ma Sói sẽ cắn người dù có ai tuần tra hay không. Cô ta chỉ đang lợi dụng mọi người thôi!

Nghe tới đó, Diane bật cười. Từ phía đám đông bắt đầu vang lên một vài tiếng cãi vã nho nhỏ. Một số người ném cho Diane cái nhìn không mấy thiện cảm, người khác lại tỏ ra nghi ngờ Meredith hơn.

Sau cùng, Diane hắng giọng và nói:

- Ôi Meredith ạ, cô thảm hại thật đấy. Ừ thì cứ cho là tôi mượn cớ tuần tra để ra ngoài để giết người đi, vậy tại sao hôm qua lại không có ai chết?

- Đó là bởi vì có Phù Thủy và Bảo Vệ nữa! Rõ là bọn họ đã cảm thông cho Tiên Tri tôi đây, vậy nên mới ra sức cứu giúp tôi như vậy.

- Nói vậy nghĩa là cô biết Phù Thủy và Bảo Vệ là ai? - Diane hỏi tiếp.

- Đúng! - Meredith quả quyết. - Nhưng tất nhiên, tôi sẽ không nói cho cô biết họ là ai đâu. Có đứa ngu mới phun ra để cho các cô đi giết hại người vô tội.

Ồ, Gordon nhướng mày. Câu chuyện bắt đầu trở nên thú vị rồi đấy.

- Dân làng, mọi người không thấy cô ta vô lí sao? - Diane đảo mắt và chỉ về phía đối thủ. - Chỉ trong vòng hai đêm, ba con người quyền lực nhất của ngôi làng này đã nhận biết được nhau, và liên thủ với nhau ngay lập tức. Đã thế, họ còn để cho Tiên Tri ra mặt trước tiên, mặc dù đây mới là con người quan trọng và cần bảo mật danh tính nhất! Mọi người có cảm thấy cô ta đáng tin tưởng không?

- Ha, cô chỉ nói thế vì sợ bị tôi đẩy lên giàn treo thôi chứ gì?

- Người nên sợ giàn treo cổ phải là cô mới đúng, Meredith ạ. Cho dù cô có treo cổ tôi, tôi cũng sẽ đảm bảo là cái chết sẽ đến với cô nhanh thôi.

- Đấy, mọi người thấy chưa! - Meredith cười đắc thắng. - Xem cô ta thừa nhận là sẽ trả thù tôi, nhà Tiên Tri kìa! Mọi người nói xem, nếu không phải là Ma Sói thì cô ta là ai cơ chứ?

Từ trong vòng tròn, một người đàn ông khác đứng dậy. Đó là một người đàn ông trung niên với bộ râu quai nón. Gordon nhận ra, ngay từ hôm qua - ngày biểu quyết đầu tiên, ông ấy đã đứng dậy tranh luận với chàng thanh niên suýt bị treo cổ. Cậu không thể đợi để xem lần này ông bác ấy sẽ làm gì và đẩy ai lên giàn treo đây.

Ông bác râu quai nón cất tiếng:

- Ta nghĩ là cả hai cháu có thể dừng lại được rồi đấy. Đặc biệt là cháu, Meredith. Ta biết rằng Diane vô tội.

Meredith sững người.

- Bác Erik, đến cả bác cũng bảo vệ cô ta ư? Chẳng lẽ bác không nghe cháu...

- Ta có nghe, - Erik ngắt lời Meredith, - và ta phải nói là cháu dựng lên màn kịch hay đấy. Bởi vì ta biết danh tính thực sự của Tiên Tri, và đó không phải là cháu. Vậy nên hãy thừa nhận là mình sai đi, hoặc chúng ta chẳng còn cách nào khác đâu.

Một tiếng chuông vang lên từ tháp đồng hồ. Giờ thảo luận đã hết, và đã đến lúc để bỏ phiếu. Và Gordon khá chắc chắn về việc cậu phải bầu cho ai rồi.

Ngay khi trưởng làng Bover ra hiệu, cậu chỉ tay vào Meredith. Và các bạn của cậu cũng nghĩ vậy. Tổng số phiếu của Meredith và Diane chênh nhau đúng ba phiếu, và Meredith sẽ phải bước lên giàn treo.

Mặt cô ta xám ngoét lại, chân tay bủn rủn. Cô ta ôm mặt, liên tục lẩm bẩm một cái gì đó trong khi hai người dân khác của ngôi làng tiến tới và lôi cô ta lên giàn treo.

- Khoan đã, không! Chuyện này không thể xảy ra được! - Meredith hét lên, giãy giụa. - Xin đừng bắt tôi, tôi là Tiên Tri mà!

Đôi tay của cô ta bị trói lại. Đao phủ vòng chiếc thòng lọng quanh cổ cô ta. Trưởng làng Bover lại lên tiếng:

- Cháu còn lời biện hộ cuối cùng nào không, Meredith?

- Cháu... - Meredith run run. - Thôi được rồi, cháu không phải là Tiên Tri. Nhưng xin thề cháu không phải Ma Sói. Tôi ở cùng phe với mọi người, dân làng ơi. Làm ơn đừng treo cổ tôi. Tôi không muốn chết... - Nước mắt bỗng trào ra từ khóe mi của cô ta.

- Hừ, đồ dối trá! Treo cổ cô ta đi! - Tiếng la ó phát ra từ đám đông.

Vị trưởng làng lại ra hiệu cho đám đông biểu quyết sống - chết. Và kết quả thật rõ ràng: hơn một nửa ngôi làng này quyết định không tha thứ cho kẻ dối trá như cô ta.

Đao phủ gạt cần. Và chỉ trong vài phút, thân hình mảnh mai của cô gái trẻ tên Meredith đã không còn chút sự sống nào nữa.

END CHAPTER 14

---------------

Các bạn đoán xem tôi năng suất thế này được bao lâu nào 💁🏻‍♀️

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia